Ngày đầu tiên không có Phương Nam thực tập ở trường, mọi thứ vẫn diễn ra bình thường. Hoài Trông chỉ thắc mắc rằng với sự nổi tiếng của anh ấy thì đáng lẽ buổi chia tay phải có gì đó tạo nên sự chấn động chứ. Chẳng lẽ đúng là mọi thứ đều được diễn ra một cách đầy ngẫu nhiên, chứ chẳng hề có qui luật gì? Hay đây chính là một ngoại lệ?
Ngồi ở bên cạnh là Bé Thơ đang say xưa xem phim, tùy thời sẽ đập bàn một cái thể hiện sự tức giận vì tình tiết trong phim, còn ở bàn trên Đức Hải đang tranh thủ giờ giải lao nằm ngủ. Hoài Trông thực sự cũng không hiểu tại sao lại chỉ có mình mình ngồi đây lặng lẽ buồn? Đây chính là sự khác biệt giữa người thường và người thương sao? Chênh lệch nhau có một dấu câu thôi mà.
Đột nhiên Bé Thơ hỏi: “Trông, cậu thấy chuyện sống thử như thế nào?”
Hoài Trông cũng đã nằm nghiêng mặt xuống bàn, xoay xoay cây bút chì trong tay: “Cái đó thì tùy mỗi người thôi. Tớ thì không ủng hộ cũng không phản đối.”
“Còn chuyện lần đầu thì sao? Cậu thấy nó có quan trọng không?”
Câu hỏi này khiến Hoài Trông giật mình, bật người ngồi dậy, chằm chằm nhìn Bé Thơ, đầy hoài nghi: “Này, cậu có chuyện gì sao?”
Vẻ mặt nghiêm trọng của Hoài Trông làm Bé Thơ thấy mắc cười: “Không, chỉ đang hỏi ý kiến của cậu thôi. Cậu bớt nghĩ nhiều đi.”
“Tớ thì thấy chuyện đó cực kì quan trọng. Văn hóa của mình vẫn coi trọng chuyện đó mà.”
“Nhưng nếu... cậu yêu một ai đó, và người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-giao-thuc-tap-dep-trai/1125156/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.