Tất cả mọi thứ trong căn phòng đều tối đen, chỉ duy nhất khuôn mặt của Hoài Trông là được tô sáng bởi ánh đèn phát ra từ màn hình điện thoại. Cậu nằm trên giường, từ nãy giờ cậu vẫn cứ lăn qua lộn lại.
[Hoài Trông: Thầy còn thức không?]
Ngay khi nhắn tin cho Phương Nam xong, cậu cảm thấy vô cùng tự trách bản thân đã hơn 12 giờ khuya rồi còn nhắn tin làm phiền thầy ấy nữa. Tiếng báo tin nhắn mà khiến thầy Nam giật mình tỉnh dậy thì mình đúng là đáng tội chết. Nhưng đã năm phút trôi qua vẫn không thấy phản hồi khiến cậu có hơi thất vọng, vì quả thực cậu hy vọng là thầy ấy sẽ trò chuyện với mình một chút. Cậu muốn kể, vô cùng muốn kể cho người yêu của mình nghe về giấc mơ mình vừa trải qua. Cũng giống như những lần trước, luôn là hình ảnh của hai cậu con trai chơi đùa với nhau, cực kì cực kì vui vẻ. Và khi tỉnh giấc, cậu lại cảm thấy đầu mình hơi đau một chút.
Mơ là một hiện tượng tâm lí phổ biến và bình thường ở con người. Thế nhưng, liệu mơ mãi một giấc mơ, điều đó có còn là hiển nhiên nữa không?
Chính xác 15 phút đồng hồ đi qua. Hoài Trông canh thời gian. Rốt cục cậu không kiềm chế được bản thân, gọi điện thoại cho Phương Nam, tự nhủ rằng mình chỉ cần nghe giọng của anh ấy thôi, rồi sẽ để anh ấy đi ngủ, bản thân cũng sẽ cố gắng ngủ.
Đến cuộc thứ ba, Phương Nam bắt máy, giọng nói còn khò khè: "Anh đây, sao vậy nhóc?"
Chỉ mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-giao-thuc-tap-dep-trai/1125131/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.