Buổi trưa, trên trời không có một đám mây, chỉ nhìn thấy một màu xanh lam sâu vô tận. Ông mặt trời cũng thừa cơ hoạt động hết công sức, các tia nắng tựa như trực tiếp đốt cháy một nửa thế gian, hoặc ít nhất là thiêu rụi hồ bơi Lam Sơn lớn nhất thành phố. Hoài Trông đang ngồi phía sau chiếc xe máy của Phước Đức, Đức Hải ngồi trên chiếc xe cúp 50 của mình, còn Bé Thơ là người duy nhất đến đây bằng xe đạp. Bốn người bọn họ đứng ở bên trái cổng ra vào.
Bé Thơ lấy gương nhỏ ra soi, nghiêng trái nghiêng phải rồi bậm môi lại, sau đó tươi cười hỏi Hoài Trông: “Cậu thấy tớ trang điểm như này ổn chứ?”
Hoài Trông quan sát Bé Thơ, đánh giá một hồi mới kết luận: “Tuyệt!” Vừa nói vừa gật đầu vẻ hài lòng.
Phước Đức cũng không giấu được vẻ tiếc nuối, thở dài đầy suy tư: “Em mà học ở trường anh thì em được bọn con trai đội lên đầu luôn đó. Con gái trường anh..., haizz, nghĩ đến lại thấy nản lòng chiến sĩ.”
Đức Hải lập tức không hài lòng ra mặt, giọng nói đầy chỉ trích: “Anh cũng đừng nên nói thế chứ. Mỗi người con gái đều có vẻ đẹp riêng. Các bạn nữ trường anh thì là vẻ đẹp thể thao, còn Bé Thơ đây là vẻ đẹp…” Đức Hải nhăn mắt lại nhìn Bé Thơ trong một vài giây, rồi mới nói tiếp: “Này, hôm nay mình đi bơi chứ đâu phải là đi thi hoa hậu hay ra mắt gia đình người yêu đâu, mà cậu lại trang điểm như thế chứ?! Cậu không sợ xuống hồ bơi thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-giao-thuc-tap-dep-trai/1125126/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.