Sau một hồi bàn bạc đau đầu và đầy căng thẳng, Đức Hải và Hoài Trông cũng đưa ra quyết định cuối cùng: đi ăn cơm ở căn tin của trường. Bình thường hai người sẽ ăn ở những nơi khác ngoài trường, nhưng vì thời tiết hôm nay có vẻ không được tốt lắm, mây đen phủ xám xịt cả bầu trời giờ Ngọ, cộng thêm sự lười biếng nhất thời của cả hai. 
“Cậu đi đâu đó?” Đức Hải thấy Hoài Trông đang rẽ sang hướng bên phải. 
“Cậu đi mua thẻ trước đi, mua cho tớ với, tớ đi vệ sinh tí đã. Mua đi rồi tớ gửi tiền lại sau.” 
“Ăn cơm phần phải không?” 
“Ừm.” 
Khi Hoài Trông từ nhà vệ sinh đi ra thì bắt gặp thầy Phương Nam đứng ở bên ngoài. Cậu có tí bất ngờ, vui vẻ chào hỏi: “Em chào thầy. Thầy đi vệ sinh hả? Thầy đi ở phía bên kia nhé.” Cậu đưa tay chỉ về hướng cậu đang nói tới: “Chỗ đó là nhà vệ sinh dành cho giáo viên nam đó thầy. Còn nơi này chỉ có học sinh được sử dụng thôi.” 
Nhưng đáp lại sự nồng nhiệt của Hoài Trông là khuôn mặt chỉ có một biểu cảm duy nhất của Phương Nam: nghiêm túc. Anh nhìn chằm chằm vàoc cậu, khiến cho cậu nhất thời không sao hiểu được nên sinh ra bối rối: “Thầy, thầy sao thế? Em, em có nói gì đó sai hả thầy?” 
“Ừm, em sai rồi. Học sinh không thể dùng nhà vệ sinh của thầy cô, nhưng chiều ngược lại thì có thể.” 
Giọng nói vẫn ấm áp như cũ đó hoàn toàn đối lập với nét mặt lạnh tanh hiện tại của thầy ấy. Hoài Trông 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-giao-thuc-tap-dep-trai/1125109/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.