Hoài Trông, Bé Thơ và Phước Đức đứng ở sảnh chờ. Bọn họ định vào bên trong phòng dành cho các cầu thủ để gặp Đức Hải nhưng không được. Sau khi kết thúc trận đấu, đội của cậu ấy đã xuất sắc giành chiến thắng. Tuy đây là kết quả đã được dự đoán trước, nhưng khi theo dõi, ba người vẫn không khỏi cảm thấy vô cùng hồi hộp. Chuyện gì cũng có thể xảy ra trong cuộc sống này. Vì thế, khi mọi thứ đã diễn ra suôn sẻ, ai nấy cũng thở phào nhẹ nhỏm. 
Nhưng Hoài Trông vẫn còn một chuyện để bận tâm. Cậu nhìn ra ở bên ngoài sân vận động, hết góc này đến chỗ khác cũng vẫn không thấy Phương Nam đâu. Cậu đã nhắn tin cho thầy ấy nhưng vẫn chưa có hồi âm. Khi trọng tài vừa công bố kết quả, thầy ấy đã không nén lại để chúc mừng mà rời khỏi. Thầy ấy về rồi sao? Thầy ấy có công chuyện gì à? 
“Cái tên này thay đồ gì mà lâu ra thế?” 
Bé Thơ kéo Hoài Trông thoát ra khỏi những suy nghĩ. Cậu nhìn Phước Đức đang dựa lưng vào tường nghịch điện thoại, Bé Thơ thì một mực khoanh hai tay lại, thở ngắn thở dài nhìn vào cánh cửa, giống như cô có khả năng nhìn thấu được mọi thứ đang diễn ra ở bên trong. 
“Bây giờ chúng ta đi đâu để ăn mừng?” Hoài Trông tự đưa ra câu hỏi cũng tự có câu trả lời. Đây cũng không phải là lần đầu tiên Đức Hải đi thi giải, càng không phải là lần đầu tiên thắng, nếu không thì biệt danh hot boy thể thao của cậu ấy từ đâu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-giao-thuc-tap-dep-trai/1125108/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.