Sáng sớm, Hoài Trông đi xuống dưới nhà, thấy mẹ đang lay hoay chuẩn bị đồ ăn sáng ở nhà bếp, cậu đi lại: “Hôm nay mẹ nấu món gì thế?” 
“Hôm nay ngày rằm nên mẹ nấu đồ chay. Con thức sớm thế?” 
“Dạ con chút nữa cùng với thầy Nam đi thăm bà cụ đó mẹ.” 
Mẹ cậu vẫy vẫy hai tay cho khô, sau đó lau vào chiếc khăn, móc từ trong túi quần ra một vài tờ tiền: “Vậy con đưa số tiền này cho bà đi. Tội bà, lớn tuổi rồi mà không có con cháu ở bên. Nếu rảnh thì con đến thăm bà thường xuyên nha. Khi nào ba mẹ rảnh cũng sẽ đi đến thăm bà.” 
Hoài Trông mỉm cười nhận tiền: “Dạ, con sẽ đưa cho bà. Có số tiền này bà cũng đỡ được một phần.” 
“Một hồi thầy Nam tới rước con hay sao?” 
“Dạ.” 
“Vậy bảo thầy ấy vào đây chơi một chút rồi đi.” 
“Dạ, để con nói.” 
“Mà dạo này mẹ thấy con thức khuya quá. Không nên đâu, học vừa thôi, không khéo bị bệnh thì khổ. Cũng còn không bao lâu nữa thì thi rồi, thi xong con có muốn đi đâu chơi không?” 
Hoài Trông phấn khích, thiếu chút nữa là nhảy dựng lên: “Yeah! Vậy là ba mẹ đồng ý cho con đi chơi sao? Hay là cả nhà mình cùng về quê ngoại đi mẹ. Lâu rồi con chưa về. Con nhớ quá.” 
Mẹ cậu thở dài: “Mẹ cũng muốn đi, nhưng mà xa quá, công việc của mẹ thì cũng bận rộn. Mẹ cũng nhớ lắm mà không biết sao. Có khi mẹ phải bàn với ba rước ngoại con lên đây ở cho dễ chăm sóc.” 
“Nhưng con thấy 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-giao-thuc-tap-dep-trai/1125104/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.