- ba mẹ, con không lấy chồng đâu. Nó hét lớn,tâm trạng nó đang rất gay gắt.
- con có đồng ý hay không thì ba ngày sau con cũng phải lấy chồng thôi. Mẹ nó nói thái độ vẫn rất bình tĩnh.
- nhất định không. Nó hét lên rồi chạy thẳng lên phòng nó, nó khóc suốt cho đến đêm trước ngày cưới nó quyết định, một quyết định vô cùng quan trọng đó là “đào hôn”.
Tối đó nó chuẩn bị sẵn sàng kế hoạch và bắt đầu leo từ tầng hai xuống (t/g’: không cẩn thận là đi đường hàng không đó em) thế nhưng con bẹc dê nhà nó bị mù (thảm),nó lại không gọi được và tất nhiên con bẹc cắn um lên và nó bị tống trở lại phòng.
Ba ngày sau:
- cô dâu ra rồi. Mẹ nó hét lớn.
- cháu chào các ông bà, các bác các chú, ơ em chào thầy sao thầy lại ở đây. Nó chào một vòng rồi chào thầy nó vô cùng tự nhiên.
- con, đây chính là Hoàng Quân, chồng của con. Ba nó nói chỉ về anh.
- dạ ai.... nó ngơ ngác rồi nhìn thẳng vào anh năm giây sau: RẦM. Nó đổ thẳng xuống sàn.
- Hoài Phương, sao không em. Anh đỡ nó rồi hỏi.
- dạ không, à mình đi thôi. Nó nói rồi lên xe hoa về nhà chồng và nghĩ: “thầy giáo! sao thầy lại là chồng của em vậy”.
Tại nhà anh:
- cô dâu chú rể về rồi kìa. Mẹ anh hét lên mọi người vội vã ra đón họ.
- ba, mẹ. Anh lạnh lùng nói.
- vào nhanh đi 2 con. Ba anh nói.
- vâng. Nó nói nhẹ rồi cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-giao-sao-thay-lai-la-chong-cua-em/263705/chuong-1-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.