"Con nói cái gì?" Ông cụ Trang vừa mới tỉnh lại đã nghe tin dữ, dường như không kìm được mình mà khẽ run. Bàn tay ông nắm chặt lấy ra giường, miệng lẩm bẩm. "Tiểu Tâm... Tiểu Tâm..."
"Thằng bé chính là con trai của Tiểu Tâm, chính là cháu ngoại của ba đấy." Ông Trang nắm lấy tay ba mình. "Ba, bình tĩnh, nghe con nói."
"Ừ, ta bình tĩnh, ta bình tĩnh. Nói đi." Ông nội Trang mím môi, khẽ gật đầu. "Là thật, đúng không?"
"Phải, con đã xác nhận rồi."
"Vậy có nghĩa là..." Trịnh An An nghe qua dường như đã hiểu ra phần nào. "Hóa ra, dì Trang chính là con gái ông?"
"Đúng vậy, Tiểu Tâm... Hai mươi lăm năm ta chưa gặp nó rồi..." Ông ngoại Trang phát ra tiếng hức hức. Ông nắm chặt lấy tay ông ngoại Đường, òa khóc như một đứa trẻ.
"Ba của cháu, là bác sĩ à?" Ông ngẩng mặt nhìn Lục Ngạn Lâm đang mím chặt môi, ánh mắt đen hờ hững dường như không thể nhìn thấu được suy nghĩ bên trong.
"Ông ấy họ Lục, là bác sĩ chuyên khoa não." Lục Ngạn Lâm khẽ gật đầu.
"Lẽ nào là Lục Kiến Thành?" Bất giác trong đầu ông ngoại Trang nảy ra cái tên này. Ông vẫn còn ấn tượng về chàng trai trẻ đó. Vợ của ông bị đau đầu liên miên, bác sĩ riêng của gia đình ông ngày trước vẫn thường đến khám cho bà. Lục Kiến Thành là học trò của ông ấy, là một chàng bác sĩ có tố chất nghề nghiệp rất tốt, ông và vợ cũng rất vưa ý. Gia đình ông là một gia đình hồng quân danh giá, nhưng ông không quan tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-giao-la-hang-xom/1107791/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.