Đêm đã khuya, Trịnh An An nằm trằn trọc mãi không ngủ được. Cô xoay người nhìn người đàn ông nằm bên cạnh mình. Dường như anh đã ngủ say rồi. Đường xa thấm mệt, anh còn ở lại bệnh viện chăm ông Trang suốt một ngày nữa.
Trịnh An An nương theo ánh trăng nhàn nhạt hắt qua khung cửa sổ, nhìn gương mặt góc cạnh của người đàn ông mà cô nhớ nhung bây lâu, chợt cảm thấy đây hệt như một giấc mơ vậy.
Nếu là mơ, thì xin đừng tỉnh lại sớm...
Ngón tay thon dài rơi trên vầng trán cao, khuôn mày rậm, lông mi đen dài, chiếc mũi cao, đôi môi mỏng hơi mím lại. Tất cả, phác họa lên một người đàn ông hoàn mỹ trong lòng cô. Hơi thở đều đặn của anh vấn vít bên tai cô, mang lại một cảm giác an toàn đến lạ. Một cảm giác mà Trịnh An An đã nhớ nhung bấy lâu, cái cảm giác mà cô ngỡ rằng mình đã mất đi mãi mãi rồi.
“Bé con, ngủ đi!” Lục Ngạn Lâm nhắm mắt nhưng tay vẫn bắt chuẩn xác lấy bàn tay nghịch ngợm kia. Anh đưa tay ôm lấy người cô, kéo Trịnh An An vào trong lồng ngực mình. Mặt cô áp trực tiếp lên lồng ngực anh, lắng nghe nhịp tim đập loạn xạ. Ừm, cũng giống nhịp tim cô bây giờ vậy.
Đêm hè không lạnh lắm, Lục Ngạn Lâm cởi trần đi ngủ, để lộ cơ ngực màu đồng rắn chắc. Bàn tay nhỏ của cô đặt lên ngực anh, thuận tiện mà xoa xoa nắn nắn. “Ừm, cũng không tệ, thời gian qua cô Jessica chăm khá tốt đó!”
“Trịnh An An, em muốn đùa với anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-giao-la-hang-xom/1107789/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.