Hà Hiểu Như khẽ mở đôi mắt, màu trắng toát trong tầm mắt lẫn mùi thuốc khử trùng đập vào mũi cô cho biết cô đang ở nơi nào. Hà Hiểu Như vươn tay, xoa lên vùng bụng bằng phẳng của mình.
Nơi này… lúc trước đã từng có một sinh mệnh cùng cô lớn lên, nhưng bây giờ không còn nữa…
Con của cô, bé con của cô…
Mất rồi…
“Hiểu Như?” Trịnh An An khẽ ngẩng đầu, nhìn ánh mắt không chút tiêu cự của cô bạn mà cảm thấy hốt hoảng. Cô vội mang cho cô ấy chút nước ấm rồi nâng cao giường lên. “Sao rồi?”
“An An…” Hà Hiểu Như ngẩng mặt nhìn cô bạn thân của mình, nước mắt bỗng vỡ òa trong tích tắc. Mọi sự khó chịu, lo lắng trong suốt thời gian qua chỉ trong một giây phút này mà vỡ òa. “Bé con… Bỏ tớ đi rồi…”
Trịnh An An ngồi bên cạnh, khẽ nắm lấy tay cô bạn. Cô im lặng mím môi không nói được câu nào, vành mắt cũng đỏ ửng lên.
“An An, là lỗi của tớ… Tớ không bảo vệ được bé con… Là lỗi của tớ, tớ không nên quá yếu đuối như vậy… An An…”
“An An… Bé con buồn tớ nhiều lắm đúng không? Là tớ… Là tớ đã không bảo vệ được bé con, tớ không thể cho bé con một gia đình hoàn chỉnh, tớ càng không thể cho bé con một hình hài, một cuộc đời hoàn chỉnh…”
“An An, tớ thất bại lắm đúng không… Bé con sẽ trách tớ rất nhiều đúng không? Tớ không có được tình yêu của ba nó, còn để nó bị người khác hãm hại… Không, không phải, là lỗi của tớ…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-giao-la-hang-xom/1107783/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.