Hà Hiểu Như nín thở, từng phút từng phút trôi qua dài như vô tận. Cô không dám cả chớp mắt, sợ rằng trong phút chốc ấy người đàn ông cô yêu sẽ biết mắt khỏi tầm mắt cô. Hà Hiểu Như nắm chặt tay, móng tay dài được làm kỹ càng bấu chặt vào da thịt đến rỉ máu. Nhưng lúc này, trừ trái tim như đang bị ai đó bóp chặt lấy đến mức nghẹt thở thì cô không còn có thể cảm nhận được gì nữa rồi.
Hà Hiểu Như cũng không biết đã qua bao lâu, khi nhìn thấy cô gái mặc váy đỏ đưa cô gái mặc váy trắng thất thểu trời đi, Hà Hiểu Như mới cảm thấy gánh nặng trong lòng mình được trút bỏ.
Không sao, anh vẫn còn ở đấy…
“Không sao đâu, trông có vẻ Nhật Quân cũng không thèm để ý đến cô ta cho lắm, có lẽ là một đóa hoa đào nát mà thôi.” Trình Dao im lặng nãy đến giờ, bây giờ mới hồi thần, khẽ vỗ vai Hà Hiểu Như.
“Đúng rồi đó chị dâu, chị không cần phải quan tâm đến người đó đâu. Em đảm bảo với chị là anh ba không dám làm gì có lỗi với chị đâu, nếu có, em và chị An An sẽ là hai người đầu tiên ra mặt đứng về phía chị.” Đường San San cũng khẽ gật đầu.
“Ừm, cảm ơn mọi người. Tớ không sao đâu.” Hà Hiểu Như nhoẻn miệng cười. “Mọi người, tớ đi vào nhà vệ sinh một lát.”
“Để em giúp chị.” Đường San San đưa tay đỡ lấy gấu váy.
“Không cần đâu, chị chỉ vào rửa tay một chốc thôi.” Hà Hiểu Như xua tay. “Sẽ ra ngay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-giao-la-hang-xom/1107782/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.