Bước chân hắn liền dừng lại, cũng vì câu nói của Đình Đình mà hai bên mang tai như ù đi nhớ lại khuôn mặt và bộ dáng gần đây có chút mệt mỏi của Bảo Ngọc trong lòng lại hiện lên sự mâu thuẫn, tâm can như bị giằng co
"Cô nói cái gì, hả"
Đình Đình cũng khóc rồi vốn còn không định nói ra nhưng dưới uy quyền của hắn đe dọa nếu không nói ra xem chừng Bảo Ngọc và Đình Đình sẽ bị hắn nuốt sống mất
"À, em….em"
"Bảo Ngọc có thai, con của ai hả"
Câu nói của hắn lại thành công khiến cơn giận của Đình Đình bùng lên dữ dội
"Thầy nói như vậy là có ý gì hả, nếu tác giả không phải của thầy thì còn là của ai nữa chứ"
Nhận ra lời nói của mình có chút lố, Đình Đình liền điều chỉnh lại tư thế vội vàng giải thích
"Nhưng mà, nhưng mà Bảo Ngọc không có bắt thầy phải chịu trách nhiệm gì hết thầy cứ nói như từ nãy đến giờ em chưa nói gì hết. Em xin phép"
Đình Đình muốn đứng dậy rời đi thì giây sau liền bị hắn giữ lại ánh mắt hung tợn vành lên những tia máu mà lần đầu tiên nàng nhìn thấy, bộ dáng tức giận lộ rõ trên khuôn mặt
"Thầy, thầy…"
"Nói rõ cho tôi biết bằng không đừng hòng rời khỏi đây"
…
Bảo Ngọc đứng trú dưới trạm xe buýtt, bản thân lại ra một quyết định vô cùng táo bạo đó chính là nhân lúc đứa trẻ này còn chưa kịp lớn liền mau chóng giải quyết cho ổn thỏa. Nhìn trời mưa tầm tã như trút nước cô dơ tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-giao-la-dai-sac-lang/781402/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.