Cha mẹ nào cũng nói rằng nhất nhất đều yêu thương con mình, nhưng có bao giờ họ hiểu được con của mình nghĩ gì hay muốn gì chưa?
Tại sao lại không là chỗ dựa vững chắc cho con mình?
Tại sao lại càng đẩy con mình vào tận cùng của sự đau khổ?
Minh Huy trốn vào một góc tối trong phòng. Anh không giấu được sự đau khổ, tủi thân do gia đình mang lại. Dù xã hội có phỉ báng anh như thế nào cũng không bằng sự kì thị từ chính gia đình của mình.
Anh cảm thấy trống rỗng, thật trống rỗng.
“Alô! Bảo Khang à… anh… muốn gặp em bây giờ có được không?”
Minh Huy gọi điện cho Bảo Khang. Nghe giọng nói, cậu đoán biết được có chuyện không hay xảy ra: “Anh… có chuyện gì vậy? Em sẽ đến ngay.”
Giọng điệu Bảo Khang vô cùng hấp tấp kèm những lo lắng. Minh Huy cười gượng: “Em đừng vội như thế! Từ từ cũng được. Gặp nhau ở công viên nhé, anh sẽ đến đó ngay.”
Minh Huy mở cửa phòng, sau đó là tiếng đóng cửa phát ra thật lớn.
Bảo Khang vừa cúp máy là chạy bất chấp đến công viên, miệng không ngừng nói câu em sẽ tới ngay. Nhưng dù thế nào, Minh Huy vẫn tới trước.
Bảo Khang còn cách Minh Huy hơn hai mươi bước chân, tay vẫy vẫy chào Minh Huy. Minh Huy vừa thấy mặt cậu đã đứng lên và chạy lại gần cậu: “Em…”
Câu còn chưa kịp hoàn thành, anh mạnh bạo ôm lấy Bảo Khang. Cái ôm này chặt hơn cái ôm lần trước. Bảo Khang thở khó khăn, nhưng trong cái khó khăn của hơi thở cậu ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-giao-hot-boy/558024/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.