🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Mặc Kinh Vũ từ nãy đến giờ không nói là bởi vì hắn đang kiềm chế bản thân không được đấm mầm non của đất nước. Đứa lớn gọi vợ hắn là chị, hắn là chú cũng thôi đi. Đứa nhỏ còn dám ôm chân bảo thơm nữa chứ. Chúng nó định chọc điên hắn nhỉ? Nếu lúc trước không học qua vài lớp tâm lý chắc Mặc Kinh Vũ đã xách mông bọn nó vứt đi rồi.



"Không được gọi chú. Không được ôm cô ấy. Buông ra."



Mặt hắn đen như đít nồi, ngữ khí lạnh lẽo đến độ thằng Bảo và thằng An nghe xong sắp khóc đến nơi. Cũng may Tạ Tranh kịp thời chữa cháy không thì lại thành ra một đứa to xác bắt nạt hai đứa trẻ thì biết giấu mặt vào đâu.



Cô mang ít bánh kẹo ra dụ bọn nhóc lập tức chúng lại vui vẻ, phấn khởi như ban đầu.



Còn đang loay hoay thì giọng một người phụ nữ trẻ vang đều đều bên cạnh.



"Các người là ai vậy?"



Thằng An ngẩng mặt thấy mẹ về liền nhào vào vòng tay mẹ.



Tạ Tranh bước lên một bước, lễ phép gật đầu chào hỏi.



"Cho em hỏi đây có phải nhà của anh Lưu Minh không ạ?"



"Chồng tôi không có nhà, anh ấy đi làm từ sớm rồi. Hai người tìm anh ấy có chuyện gì không? "



Đi làm? Từ sớm? Nhưng rõ ràng chẳng phải Gia Khánh bảo Lưu Minh hôm nay không đến công ty sao? Chuyện này là thế nào?







Mặc Kinh Vũ nhíu mày khó hiểu. Gia Khánh chắc chắn sẽ không nói dối hắn, nhưng trông dáng vẻ

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-giao-em-thich-anh/2799515/chuong-57.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Thầy Giáo, Em Thích Anh!
Chương 57
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.