Lưu Minh bị đánh bầm giập cả người, gã ta đau đớ van xin thế nào cũng không được tha.
Mặc Kinh Vũ vô tình đi ngang nên phát hiện có người bị đánh, hắn nhìn kỹ thì phát hiện đó là Lưu Minh. Hắn ngó xung nhịp một lượt xem thử có chỗ nào ngồi được không, tìm được mấy cái thùng rỗng, hắn ngồi bắt chéo chân nhàn nhã hút thuốc xem kịch. Ai bảo gã ta dám tung tin đồn bậy bạ về người phụ nữ của hắn chứ, bị đánh đáng lắm.
Chờ cho người đi khỏi, hắn mới bước lại chỗ của Lưu Minh.
"Nghe nói người là chủ của bài báo này?"
Hắn đưa điện thoại ra trước mắt Lưu Minh. Gã ta đau quá chỉ mở được một mắt, sau khi thấy bài báo lại liếc nhìn Mặc Kinh Vũ e ngại.
"Ta rất thích bài báo này nên muốn thưởng cho người đã viết. Có phải ngươi không?"
Mặc Kinh Vũ nhìn bộ dạng nghi ngờ của Lưu Minh nên lừa gã một chút. Ai ngờ Lưu Minh nghe đến thưởng thì hai mắt sáng rỡ lập tức gật đầu.
"Đúng vậy là tôi, chính là tôi viết đó."
Hắn ồ một tiếng nhẹ rồi hút một hơi thuốc sâu sau đó nhả khói từ từ. Mặc Kinh Vũ đứng dậy, vứt thuốc sang một bên, rút điện thoại gọi vài người tới mang Lưu Minh đi còn mình thì quay lại sòng bạc đón Tạ Tranh.
"Vợ à anh tìm em nãy giờ đó."
Tạ Tranh bất ngờ bị gọi thì đỏ mặt.
"Nói khùng gì vậy?"
"Đi thôi, về nhà."
Hắn kéo tay cô đi. Ngồi trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-giao-em-thich-anh/2799513/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.