Xe mô tô lao vun vút trên đường xa lộ, lạn lách xuyên qua hàng xe đông đúc, phóng như bay qua những khe hở của hàng xa tải. Giản Chiêu ngồi đằng sau sợ đến đứng tim, gió quật vào mặt đau rát dăm ba phen muốn thổi bay cặp kính đang đeo. Khăn quàng trên cổ bay phất phơ, đôi mắt y nhắm tịt lại, tay ôm chắc vào eo thiếu niên ngồi trước, nghe bên tai là tiếng động cơ lùng bùng cùng tiếng bánh xe ma sát vào nền đường. Ruột gan quặn thắt lại, đống thức ăn cùng số thuốc vừa uống lúc nãy như múa trong bụng, cổ họng chua chát. Cuối cùng, Giản Chiêu không biết mình làm cách nào mà có thể đứng được trước cổng bệnh viện mà không phải là té xỉu ngay ra giữa đường.
Sắc mặt Giản Chiêu xám ngoét, hít vào phổi cả đống gió lạnh, bước đi loạng choạng dọa ngã mấy lần, cảnh vật trước mặt như quay cuồng. Ôn Dĩ Hoài đỡ lấy y, lo lắng hỏi:
"Thầy ơi? Thầy không sao chứ?"
Giản Chiêu lắc đầu, đôi mắt ngân ngấn nước và cay xè, cầm trên tay là gọng kính như muốn gãy đôi, chật vật đeo vào. Triệu Thiên Kiệt vừa đá cho Sikeil một cái, xốc nách y lên, vừa kéo người vào vừa lầm bầm:
"Nãy đã bảo đi với tôi thì không nghe, cái tên kia có phải dạng gì hiền lành đâu mà lại đi với nó. Thấy hậu quả chưa?"
"Ê không nha! Thầy đi chung với tôi thì còn đỡ vậy chớ, đi với các cậu chắc thầy nôn nãy giờ rồi chứ đâu có nhịn được." Sikeil lên tiếng phản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-giao-dac-biet-truong-nam-sinh/2582717/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.