Mặc Đình Xuyên kéo Giản Chiêu đi một quãng đường dài. Vốn dĩ hắn ta định gọi xe hơi đến đón, nhưng y nhất quyết không chịu, xoay gót định đi về thì bị níu lại. Cuối cùng cả hai đều đi bộ, vượt qua gió tuyết lạnh ngắt, dừng chân trước một quán cafe sang chảnh xa hoa, nhìn là biết đây là điểm đến cho những người ở giới thượng lưu.
Quán để bảng hiệu màu đen có dòng chữ in đậm. Gọi là cafe chứ thật ra nhìn nó giống bar hơn. Đủ thứ ánh sáng màu mè xanh đỏ tím vàng rọi từ bên trong lập lòe ra đến nền trắng bên ngoài. Vì thời tiết xấu, những bộ bàn ghế để bên ngoài đều được dẹp vào bên trong hết, những dây tầm xuân bám trên rìa lưới lan can đều đã khô héo. Bước vào trong liền cảm nhận được hơi ấm từ máy sưởi cao cấp, có điều nhạc mở xập xình, nghe hơi lùng bùng bên lỗ tai, những người trong quán đều ăn mặc như dân chơi, đứng hò hét và quẩy cùng nhau một cách dữ dội. Quầy bán nằm ở phía bên kia, đứng bên trong là một người đàn ông làm pha chế để bộ râu quai nón và quần áo đồng phục gọn gàng. Sâu vào trong còn có sân khấu, cả đống người thi nhau đứng trên đó nhảy múa, còn có cô nàng nóng bỏng đang uốn éo múa cột.
Đây đích thị là quán bar trá hình rồi.
Giản Chiêu đẩy gọng kính, hơi cay mắt vì đống ánh sáng chớp nháy cứ rọi thẳng vào khuôn mặt. Y chần chừ đứng bên ngoài, không muốn bước vào. Mặc Đình Xuyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-giao-dac-biet-truong-nam-sinh/2582676/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.