Trên bàn đã bày đủ những món ăn nóng hổi với mùi thơm nức mũi.
Triệu Thiên Kiệt ăn như gió bão, thoáng chốc đã chén sạch hai bát cơm đầy. Hắn chỉ ăn những món do Giản Chiêu nấu, còn những món Ôn Dĩ Hoài làm ra thì không thèm đụng đũa đến. Ăn xong thoải mái 'ợ' một tiếng rồi ngả lưng dựa ra ghế, tay đặt trên bàn chống cằm nhìn Giản Chiêu đang nhét ngọn rau cải vào miệng. Y ăn chậm, nhai kĩ, ăn từ từ và đôi mắt thì hướng về bàn ăn nhưng tâm hồn đã trôi xa tăm tắp tận đâu, hai má phồng lên làm răng Triệu Thiên Kiệt hơi ngứa, muốn cắn một cái.
Nhìn y hệt như con thỏ vậy. Một con thỏ mềm mại nhỏ nhắn lại ngồi ăn cơm cùng hai con sói, bị chúng nhìn chằm chằm thèm thuồng mà ngơ ngác không biết.
Lũ sói luôn muốn làm thịt thỏ nhỏ, nhưng lo lắng thỏ trắng sẽ hoảng sợ bỏ chạy, nên chỉ có thể nhịn xuống, bày ra bộ mặt giả tạo để lừa gạt lòng tin của thỏ trắng, rồi từ từ tiếp cận, một phát hốt gọn.
Triệu Thiên Kiệt tự bật cười vì sự liên tưởng thú vị của bản thân.
Giản Chiêu đang mải ăn cơm cũng bị tiếng cười của hắn làm giật mình, ngẩng đầu lên thấy đôi mắt đầy thâm thúy lại điên cuồng của Triệu Thiên Kiệt đang nhìn mình chằm chằm, trái tim chợt giật thót. Hai người đối mắt với nhau mấy giây. Còn chưa kịp lên tiếng hỏi thì Ôn Dĩ Hoài đã gắp cho y một miếng thịt ngon, vì hành động này mà tầm mắt Giản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-giao-dac-biet-truong-nam-sinh/2582663/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.