Vì Phó Quân Thanh lên cơn sốt cao, trong đêm Giản Chiêu phải tỉnh giấc mấy lần để thay khăn ủ trán cho anh, còn phải gọi anh dậy uống thuốc, di chuyển khẽ khàng để không đánh thức ai. Y có kinh nghiệm trong việc này, sợ sốt không giảm sẽ dẫn đến nhiều biến chứng, nên Giản Chiêu rất chuyên chú chăm sóc và để ý nhiệt độ cơ thể anh. May thay đến rạng sáng thì Phó Quân Thanh hoàn toàn hạ sốt, cơn bão bên ngoài cũng lắng xuống, chỉ còn từng đợt tuyết rơi kéo dài.
Phó Quân Thanh là nam thanh niên ở độ tuổi khỏe mạnh, cơ thể cũng được rèn luyện bền bỉ và tập thể dục đều đặn, vì thế hạ sốt xong anh cũng khỏe ra. Mỗi tội Giản Chiêu không ngủ ngon giấc, sáng hôm sau cả người lảo đảo, chóng mặt, nằm liệt không dậy nổi, ngủ miên man.
Trong mơ y còn loáng thoáng nghe thấy chất giọng lạnh nhạt của Phó Quân Thanh nói cảm ơn bên tai, lẫn trong đó có vài tia nhu hòa ngọt ngào.
Giản Chiêu được bế lên giường, vùi đầu vào chăn ấm mà ngủ. Y đánh một giấc thoải mái đến giữa trưa mới chậm chạp bò dậy.
Đồ ăn sáng đã được Ôn Dĩ Hoài chuẩn bị tươm tất. Phó Quân Thanh vẫn ở lại đây mà không rời đi. Triệu Thiên Kiệt cũng lười biếng, nằm bên cạnh Giản Chiêu chơi game. Khung cảnh bốn người ở chung hiếm khi nào bình dị, hòa hợp thế này. Giản Chiêu thấy hài lòng, ăn cơm cũng thấy ngon miệng.
Đang nhai cơm chợt nhớ ra tin dự báo thời tiết hôm trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-giao-dac-biet-truong-nam-sinh/2582654/chuong-87.html