Giây trước Phó Quân Thanh vừa gật đầu, giây sau lại có thêm một cuộc gọi điện thoại đến. Mà lần này lại là số lạ, Giản Chiêu chưa từng thấy số điện thoại này bao giờ, y đắn đo hồi lâu, trực giác mách bảo có gì không ổn, nhưng cuối cùng vẫn ấn nghe.
Một giọng nam trầm thấp quen thuộc truyền đến, mới nghe thôi Giản Chiêu đã thấy tê da đầu:
"Bảo bối, sắp tới anh định về quê ở với bác trai vài ngày đúng không?"
Vừa nghe thấy cái giọng này, Triệu Thiên Kiệt đã sừng sộ lên. Không ai khác, chính là cái tên Hoắc Dạ Nam gian xảo và lưu manh.
Giản Chiêu cũng không ngờ người gọi đến lại là hắn, cứng người ngắc ngứ trả lời:
"Đúng vậy, mà sao cậu biết?"
Phía bên kia không trả lời.
Cha Giản rất ghét Hoắc Dạ Nam, hẳn cũng không hơi đâu mà tìm số điện thoại gọi đến rủ hắn về quê chơi. Mà chuyện này hiện giờ chỉ có bốn người biết, không thể nào mà truyền lời đi được, huống hồ ba tên kia cũng không đời nào đi nói cho hắn biết. Trong phòng kí túc xá kín thế này không thể nào có người theo dõi. Vì vậy chỉ có một khả năng đáng sợ.
Hoắc Dạ Nam lén lắp thiết bị theo dõi trong phòng.
Giản Chiêu hơi rùng mình, y không ngờ tên này lại biến thái đến mức đấy. Mà chẳng hiểu sao hắn biết phòng ký túc xá của y ở đâu, càng không hiểu hắn mò vào bằng cách nào. Triệu Thiên Kiệt cũng đoán ra được, hắn hùng hổ giật điện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-giao-dac-biet-truong-nam-sinh/2582647/chuong-88.html