Khu đất đó có thể sẽ không được quy hoạch và 2 bác của em có thể được an toàn nếu em chịu về bên anh như trước kia.
-Cậu tưởng tôi sẽ chấp nhận lời đề nghị này ư?
Nó cười nhạt.
-Tùy em thôi, em nhớ rằng anh nói được là làm được. À quên, còn có cả bác quản gia và lão già-người bạn quá cố của ông em nữa.
Dường như cậu ta đã sai lầm khi nhắc tới ông của nó khiến nó chạy đến cậu, nắm áo cậu và hét lên.
-Khốn nạn….
Lúc này thù hận chồng chất, như quá sức chịu đựng của mình. Nó ước gì có thế giết chết cậu ta. Có vẻ như cậu muốn giữ nó ở cạnh mình nhưng cậu đã dùng không đúng chỗ, nên đã làm cho nó càng hận cậu thêm. Giờ nó không biết phải làm gì, vì thù hận của bản thân mà liên lụy tới nhiều người nhưng nó cũng không thể chấp nhận yêu cầu của cậu ta được. Vì nó không thể ở bên cạnh kẻ thù của mình.
Qua sự việc này, thì nó biết cậu ta là một con người hiểm ác, đầy thủ đoạn. Bất lưc, nó ngồi bệt xuống nền, nhìn nó như thế, cậu không tránh khõi xót lòng, cậu đâu có muốn làm chuyện này nhưng vì muốn có bên cạnh nên cậu bất chấp việc gì. khi thấy nó bên tài Tài thì cậu vô cùng tức giận. Muốn đến bên đã kéo nó ra khõi nhưng không thể như vậy càng tăng thêm lòng hận thù của nó.
-Đứng lên đi.
Cậu đưa tay ra nhưng nó không thèm nắm lấy càng làm lòng cậu tan nát. Nó làm sao có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-giao-18-tuoi/558252/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.