Đêm đó cô gia suýt nữa đã chết, nhưng được đại phu cứu sống trở về. Chỉ là giữ được mạng sống, nhưng thần trí đã không còn minh mẫn. Trong phủ, bất kỳ ai chỉ cần mỉm cười, hắn ta sẽ phát điên lao vào đánh chửi. Ngay cả tiểu thư cũng không ngoại lệ. Thậm chí khi vừa thấy ta, liền chạy khắp sân, miệng kêu: “Có ma, là Ly Nương đến đòi mạng!” Tiểu thư muốn nắm lấy tay cô gia, nhưng bị hắn ta cào xước mặt. Nàng ta quay lại đá một cước vào người ta: “Tiện nhân, cô gia thế này là bị làm sao hả? “Một người đang êm đẹp, sao chỉ vài đêm ngươi hầu hạ mà đã thành kẻ điên?” Ta ngã xuống đất, nước mắt rơi lã chã, giả vờ như một người vô tội, nức nở nói: “Có lẽ cô gia mất đi đứa con duy nhất, Ly Nương chết đi, lo lắng nàng ta hóa thành linh hồn đến đòi mạng chăng?” Tiểu thư tức giận, ra lệnh trói cô gia lại trong phòng, nghiến răng nghiến lợi nói: “Lục Túc, ngươi điên rồi sao? “Trên đời này làm gì có ma, chẳng phải ngươi không tin vào chủ nghĩa duy vật sao?” Cô gia chỉ biết chảy nước dãi như một kẻ si ngốc. Tiểu thư ra lệnh, chuyện này tuyệt đối không thể để lão phu nhân biết. Nàng ta cuống cuồng kêu lên: “Hệ thống, giờ phải làm sao, Lục Túc đã thành kẻ ngốc, bọn ta còn có thể về hiện đại không?” Ta nhíu mày, không hiểu gì về chủ nghĩa duy vật, hệ thống, hay hiện đại. Tiểu thư lúc này nói chuyện với không khí, nhưng như thể bên kia thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-duoc-xuan-toi/5212457/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.