Ly Nương được dàn xếp ở một thôn trang ngoại ô kinh thành. May mắn thay, ngoài việc ca hát, nàng ấy còn có tay nghề thêu rất tốt, nên lấy thân phận dân chạy nạn lưu lạc ở lại thôn trang làm thêu thùa. Còn ở Vương phủ, con nối dòng khó khăn lắm mới có được trong bụng đã chết yểu, bụng tiểu thư lại thật lâu không có động tĩnh gì, trên mặt lão phu nhân đầy mây đen. Hôm đó, ta như thường lệ mang thức ăn cho cô gia và tiểu thư. Nhưng ánh mắt cô gia lại lưu luyến trên cổ tay trắng muốt của ta. Ngay sau đó, hắn ta bắt đầu đánh giá ta từ bô ngực đến vòng eo. Ta cảm thấy ghê tởm đến nổi da gà, nhưng vẫn giả vờ bình thản. Tiểu thư nhạy bén nhận ra điều đó, nhìn ta bằng ánh mắt sắc lạnh, rồi chợt nghĩ ra điều gì, quay sang cô gia cười thản nhiên: “Tướng công, những ngày gần đây đang điều trị thân thể, không thích hợp hầu hạ, không bằng để Thu Đào làm thông phòng cho chàng?” Cô gia cảm thấy vui vẻ, nhưng vẫn giả vờ từ chối vài lần: “Ta dành cả tấm chân tình cho phu nhân, nếu không phải vì con nối dòng, thì tuyệt đối không cần đến cái thứ đ* hèn hạ này.” Trong tiếng cười đùa của tiểu thư và cô gia, ta bị coi như một món đồ, “tặng” cho cô gia. Tối đó, ta bị lột sạch sẽ, quấn trong một chiếc chăn cưới, được đưa vào phòng cô gia. Khi bị bà tử khiêng vào, cả người ta run rẩy, bà tử tưởng ta sợ hãi, thở dài an ủi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-duoc-xuan-toi/5212455/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.