Chín giờ tối, Yui vẫn chưa ăn.
Cô nhìn đồng hồ thở dài, rồi rút điện thoại ra, quay dòng số quen thuộc. Chuông kêu rất lâu, mãi sau mới bắt máy.
- Alo, anh à. Anh ăn chưa? Có muốn cùng đi ăn tối không?
Đầu bên kia im ắng một lúc.
"Em vẫn còn ở công ty à?" Giọng anh trầm trầm.
Yui đáp lại anh rằng đúng. Nhưng sâu trong lòng cô một chút bồn chồn. Anh hỏi như thế có nghĩa là sao? Bình thường toàn anh chở cô về, nếu anh chưa về thì có nghĩa là cô chưa về chứ còn gì nữa.
"Em về đi, gọi tài xế riêng đến đón. Về nhà rồi bảo đầu bếp nấu cho cái gì đó mà ăn."
Nỗi sợ trong lòng cô dâng lên ngập tràn.
- Anh đang ở đâu đó?
Đầu bên kia lại im một lát. "Tôi rời công ty từ chiều rồi. Đêm nay tôi cũng không về, ở nhà một mình nhớ khóa cửa cẩn thận."
Cảm giác giống như có một tảng đá rơi trong lòng, chèn ngang cổ họng.
- Shukasa, anh là đang ở cùng Selena sao?
Cô nhớ ban sáng, Selena đã sang phòng cô, bảo rằng đêm nay Shukasa sẽ qua đêm ở nhà cô ta. Yui cả ngày hôm nay bồn chồn không yên, ban nãy gọi điện rủ anh đi ăn như thể chỉ muốn thăm dò.
"Tôi bảo em rồi, đừng quan tâm tới việc tôi làm gì cùng ai. Em đoán đúng rồi, tôi đang ở cùng Selena."
Yui tắt máy, ôm mặt cười. Tiếng cười vang cả phòng, cười trong thê lương cay đắng, nụ cười ám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-doi-try-to-forget/2355892/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.