Bạch Ninh Kiều vẫn đi học như bình thường, dáng vẻ này của cô khiến Khương Triết đứng từ xa nhìn thấy có vẻ nhẹ nhõm hơn, nhưng trong lòng vẫn không ngừng đặt câu hỏi " cô ấy không đau đớn một chút nào sao? Cô ấy cảm thấy chia tay tôi là chuyện đúng đắn sao? Cô ấy thực sự nghĩ tôi là người xấu?
Anh không biết đêm hôm qua Bạch Ninh Kiều đã xảy ra những chuyện gì, gia đình Quách Lộ về quê ăn đám giỗ nhờ vậy mà cô mới có thể qua ngủ nhờ một đêm.
Đêm ấy cô không ngủ được, cho dù đã tự nhủ mình liền lòng cách mấy nước mắt vẫn cứ trào ra. Đến cả việc Quách Lộ hỏi cô có chuyện gì, giọng cô nghẹn đắng không thể nói được.
Biết chắc được việc mình khóc mắt sẽ sưng tấy lên nên cô đã dùng kem dưỡng mắt trước đó, hiệu quả khá cao.
- Bạch Ninh Kiều, cậu đến rồi sao? Cậu ăn sáng chưa?
Lý Trực vẫn như mọi ngày, vẫn không xem lời nói của Khương Triết ra gì cả.
- Tôi chưa ăn sáng, chúng ta tới căng tin đi.
- Được.
Biết thầy chủ nhiệm đứng từ xa quan sát, cậu ta cười đểu nhìn anh với vẻ mặt đắc ý xấu xa. Lý Trực tuy rất tức giận nhưng anh không thể làm được gì, muốn đẩy Lý Trực ra khỏi Bạch Ninh Kiều, điều nên làm là níu giữ lại mối quan hệ ấy với cô.
- Thầy Triết.
Từ xa truyền đến giọng nói quen thuộc, Quách Lộ đi đến gần anh, tìm anh ở đây, chỉ có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-chu-nhiem-cho-toi-lon/2624086/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.