Những ngày sau đó, Bạch Ninh Kiều như trở thành một con người hoàn toàn khác, ánh mắt lạnh lùng, khuôn mặt không chút biểu cảm, ngay cả câu từ khi nói cũng giảm ít đi.
Tiết Toán giáo viên bộ môn xin nghỉ nên Khương Triết phải dạy thay, đối mặt với anh, cô tỏ ra như mình không hề quen biết, suốt một tiết chỉ cặm cúi nghe giảng rồi việc vào vở.
- Quách Lộ, Ninh Kiều cậu ấy bị làm sao vậy? Cả ngày hôm nay mặt cứ lầm lầm lì lì ấy. Xảy ra chuyện gì với cậu ấy à?
Tề Mình quay qua hỏi chuyện, cả đám xung quanh chỗ ấy đều xúm lại nghe.
- Tôi không biết nữa, nhưng mà tốt nhất đừng chọc giận cậu ấy lúc này.
- Cậu là bạn thân mà không biết sao? Thật là.
Quách Lộ mang ánh mắt dịu dàng nhìn Bạch Ninh Kiều, trong cô luôn có một hy vọng nào đó, mong muốn có thể trở lại làm bạn với cô.
Khương Triết vừa ra một bộ đề, những bộ đề dạng bình thường có thể gọi những bạn có học lực Trung Bình đến Khá, nhưng đến những bộ đề khó thì anh phải xem xét lại.
- Đề thứ 4, Bạch Ninh Kiều.
Anh liếc khẽ tên cô trong sổ rồi lớn giọng thốt ra, Bạch Ninh Kiều nghe xong khuôn mặt rất bình tĩnh, cô đi đến bàn giáo viên lấy phấn, Khương Triết liền lấy giúp đưa ra trước mặt cô.
- Cảm ơn thầy.
Cô không né tránh cũng không đón nhận, cô chỉ thuận theo tự nhiên, làm những gì mà những người khác cũng sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-chu-nhiem-cho-toi-lon/2624085/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.