Những ngày sau đó của cô là những ngày được sống nhưng giống như đã chết, trước mặt người thân, bạn bè cô đều cho mọi người cảm giác an tâm. Nhưng trong căn phòng ngủ của cô đã chất đầy thuốc trừ sâu và thuốc ngủ.
Một cô gái chỉ mới 18 tuổi, suy cho cùng thì suy nghĩ vẫn còn non nớt, cô biết nếu mình đi theo anh thì cuộc sống này sẽ đảo lộn và xảy ra những gì.
Nhưng mà Bạch Ninh Kiều không muốn mình phải khổ sở, suốt ngày sống trong những điều hoa lệ nhưng trong lòng lại chẳng cảm thấy vui.
Tốt nghiệp xong Bạch Ninh Kiều hoàn toàn trở thành một con người khác, chỉ có những việc ở trường mới khiến cô lê cái thân ra khỏi nhà, còn không thì chỉ nằm trên chiếc chăn êm chiếc nệm ấm và ngồi trên bàn học ngắm nhìn thiên nhiên ngoài cửa sổ.
Hôm nay mẹ cô thuyết phục muốn Bạch Ninh Kiều tới bệnh viện một chuyến, nếu tình hình này diễn ra một vài tháng nữa, có khi cô sẽ bị bệnh tự kỉ mất.
- Kiều Kiều, xuống nhà ăn cơm đi con, ba mẹ có chuyện muốn nói với con.
- Mẹ bưng cơm lên cho con như thường ngày không được hay sao hả mẹ? Con không muốn xuống đó đâu.
- Chỉ hôm nay thôi, con xuống nhà đi, lâu rồi cả nhà chưa nói chuyện với nhau.
Bạch Ninh Kiều vẫn nằm trên giường, bóng lưng cô hướng về phía mẹ, ánh mắt có vài phần không muốn.
- Kiều Kiều.
- Dạ, lát nữa con sẽ xuống.
Bạch Ninh Kiều miễn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-chu-nhiem-cho-toi-lon/2624064/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.