Mối quan hệ của Bạch Ninh Kiều và Khương Triết đi thẳng vào ngõ cụt nhưng riêng Quách Lộ và Vương Tử thì có vẻ tình yêu của cả hai đã dần chớm nở.
- Vương Tử, tôi tới rồi.
Khoảng thời gian này Vương Tử cũng không hẳn là vui vẻ lạc quan, mất đi người anh họ mà anh xem như anh ruột, quả thực anh cũng rất đau lòng.
Nhìn thấy biểu cảm của anh, cô hiểu ra Vương Tử vẫn chưa quên được anh họ của mình. Chuyện sốc như vậy Quách Lộ cũng chỉ mới biết gần đây.
Cô lặng lẽ ngồi cạnh anh, đặt tay lên vai thật nhẹ nhàng và từ từ dùng trái tim ấm áp của mình để an ủi.
- Vương Tử, anh... anh có thể đừng buồn nữa được không? Tôi sẽ buồn theo anh đó, anh nói anh hẹn tôi ra đây để đi chơi mà.
Cả hai ngồi ở công viên, xung quanh là tiếng cười nói của trẻ con vô cùng ríu rít khiến tâm trạng dường như bị tan nát ra cả.
- ... Anh đừng buồn, tôi...
- Quách Lộ, có phải chuyện tình cảm của đôi lứa thường sẽ có một chút trắc trở hay không? Mỗi người mà tôi gặp họ đều có người yêu nhưng sau đó lại chia tay hoặc là gặp chuyện gì đó khiến cả hai phải xa cách nhau. Chuyện như vậy khiến tôi không tin vào tình yêu lắm.
- Anh đừng nói như vậy chứ? Tình yêu cũng là do duyên số, không phải người khác bị xa cách là mối tình của anh cũng bị xa cách, anh hiểu tôi nói không?
Quách Lộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-chu-nhiem-cho-toi-lon/2624062/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.