Quản lý Lê ngước lên, Tỏa Tâm bước vào văn phòng, liền đứng dậy vui vẻ:
“Thục Trinh, cô tới rồi à? Nào nào, lại đây.”
“Cho hỏi quản lý gọi tôi có việc gì cần dặn dò?” Tỏa Tâm đứng cách một khoảng.
“Đừng xa cách vậy.” Gã ta xáp lại gần người mẹ trẻ: “Dặn dò gì đâu, tôi mới đi công tác về, có mua bánh này ngon lắm, muốn tặng cho cô ăn thôi.”
Tỏa Tâm cứ phải nhích ra một bước: “Cảm ơn quản lý, nhưng tôi không hảo ngọt lắm. Sắp tới giờ nghỉ trưa rồi, tôi phải dành bụng để ăn cơm.”
Quản lý Lê tắt hẳn nụ cười, ném nhẹ hộp bánh xuống ghế, hậm hực:
“Lại viện lý do! Quách Thục Trinh, tại sao lúc nào cô cũng từ chối tôi vậy? Tôi mua bao nhiêu đồ ngon, bao nhiêu quà đắt tiền, cô đều không nhận! Cô làm giá hả?”
“Tôi chẳng làm giá gì cả, chỉ biết làm tốt công việc của mình. Tôi biết quản lý nghĩ gì, nhưng tôi không phải người thích hợp đâu. Xin phép, tôi còn có việc.”
Tỏa Tâm chưa kịp đi tới cửa thì quản lý Lê nhanh chân hơn, bước đến đóng cửa phòng lại. Trước cái nhìn ngạc nhiên của cô, gã đàn ông này nhếch mép:
“Rõ là biết tôi mê cô nên bày đặt ra vẻ! Thứ đàn bà không chồng mà có con như cô, lấy tư cách gì từ chối một quản lý có tiền như tôi? Sức chịu đựng của tôi tới cực hạn rồi, hôm nay tôi không khiến cô phục tùng thì tôi sẽ từ bỏ họ Lê!”
Quản lý Lê lao vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-chi-ga-cho-vuong-tong-tuyet-tinh/2874928/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.