Đây vốn dĩ là phòng trống, mọi khi chẳng mấy ai ra vào, tại sao Vương Đình Mặc muốn gặp nhau ở đây? Tỏa Tâm bước vào phòng nhìn xung quanh, liền gọi: “Vương tổng, tôi đến rồi! Anh ở đâu vậy?”
“Tôi ở đây.”
Tỏa Tâm nhìn về nơi âm thanh vừa truyền tới, thấy Vương Đình Mặc trong bộ Âu phục đen, bảnh bao uy quyền, đứng ở giữa căn phòng tự lúc nào. Điều kỳ lạ là, bên cạnh hắn xuất hiện một tấm gương lớn!
Nghe Vương tổng bảo bước lại đây, Tỏa Tâm túm nhẹ váy cưới, đến chỗ hắn. Hắn đẩy nhẹ người vợ mới cưới lên trước gương, hỏi:
“Hôm nay, cô có biết mình rất xinh đẹp không?”
“Chắc anh chỉ khen cho vui thôi nhỉ.”
“Tôi nói thật, cô rất đẹp! Tới nỗi, khi nhìn cô xuất hiện trong chiếc váy cưới này, tôi đã tự hỏi rằng: Nếu Triệu Thanh Nhã mặc nó thì sẽ còn đẹp tới đâu nữa?”
“Vương tổng, tôi nghĩ anh uống say rồi, có gì chúng ta ra ngoài nói...”
Tỏa Tâm ngưng bặt khi Đình Mặc siết chặt hai đầu vai mình tới đau, lắc đầu bảo:
“Cứ ở đây đi, dù gì căn phòng này về sau, cô sẽ còn đến thường xuyên.”
Dứt lời, Vương tổng cao cao tại thượng chẳng chút nương tình cầm lấy cổ váy cưới mà xé toạc xuống!
Quá bất ngờ, tới mức Triệu Tỏa Tâm chỉ biết đứng nhìn trân trối vào trong gương, hình ảnh phản chiếu là chiếc váy cưới màu trắng thiết kế tinh xảo, lộng lẫy đang bị đôi tay phẫn nộ của người chồng quyền thế xé tan nát, loáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-chi-ga-cho-vuong-tong-tuyet-tinh/2874913/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.