Suốt hai năm qua, ngoài Vương tổng ra thì dĩ nhiên mẹ chồng với cô em gái nuôi quý hóa kia vẫn thường bạc đãi Triệu Tỏa Tâm. Bắt làm hết cái này rồi làm tới cái kia, có những đêm còn chẳng cho cô ngủ, và nếu họ không vừa ý thì mắng mỏ cô đủ thứ!
Tính cô vốn cứng cỏi, nào đâu cam chịu, nhưng nghĩ tới Bánh Bao thì đành kìm nén.
Tỏa Tâm đi vào phòng khách, bà Đào và Vương Diệp vẫn như mọi ngày, ngồi trên sô pha, không lướt điện thoại thì cũng nói chuyện rất vui vẻ. Nhác thấy con dâu thì mẹ chồng ấy bày bộ mặt chán chường:
“Cô ngủ ngon nhỉ? Đã bảo sáng sớm thì phải chuẩn bị trà với bánh chứ.”
Tỏa Tâm chỉ gật một cái, bước xuống phòng bếp, lát sau đem lên hai tách trà hoa cúc và hai đĩa bánh quế hoa, lần lượt đưa trà cho mẹ chồng rồi tới Vương Diệp.
Bà Đào uống xong, bảo Tỏa Tâm cầm tách trà, tuyệt đối không cho đặt xuống bàn. Cái tách khá nóng, cô đứng cầm muốn bỏng cả tay, còn bà thì thư thả ăn bánh.
Tới lượt Vương Diệp ỏng ẹo chê bai trà hôm nay đắng vậy, trong khi trà vẫn được pha y hệt mọi ngày, Tỏa Tâm liền đáp: “Lượng trà vẫn như cũ...”
Xoảng! Vương Diệp ném mạnh tách trà xuống ngay dưới chân chị dâu! Chị Húy đứng gần đó giật mình, ngay cả bà Đào cũng hết hồn vì không nghĩ con gái nuôi lại hành động như vậy! Riêng Tỏa Tâm vẫn bình tĩnh, nhìn Vương Diệp đang tức giận:
“Dám cãi à? Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-chi-ga-cho-vuong-tong-tuyet-tinh/2874908/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.