Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp trở nên buồn bã, Vương Đình Mặc ân cần bảo:
“Triệu Tỏa Tâm, anh biết em đang nghĩ gì. Lúc chạy vào thấy em nằm trên giường, anh như phát điên, sợ rằng Cao Việt Bân đã làm gì em rồi! Nhưng thật may vì chuyện kinh khủng đã không xảy ra! Chỉ cần em vẫn bình an, những việc khác anh chẳng hề bận tâm nữa. Em vẫn nguyên vẹn trong mắt anh!”
Bất ngờ trước việc Đình Mặc nhìn thấu tâm tư mình, Tỏa Tâm chớp mắt hỏi:
“Anh... biết em đang nghĩ gì sao?”
“Ban nãy khi em đi về phía phòng tắm, anh đã nhận ra rồi.” Vương tổng cao lãnh lúc này trở nên thật dịu dàng: “Em không cần lo sợ gì cả, Cao Việt Bân chẳng hề đụng gì vào người em hết! Anh ta hẳn phải biết rõ, nếu làm em tổn thương dù là nhỏ nhất thì Vương Đình Mặc này sẽ đến tận Cao gia xới tung từ trên xuống dưới đấy!”
“Anh chuyên quyền độc đoán quá đó, còn đòi xử luôn cả Cao gia à?”
“Ai dám đụng tới em, chính là thách thức anh!” Hắn cười thâm trầm: “Giờ em yên tâm rồi chứ, chỉ cần tắm rửa sạch sẽ thì những thứ dơ bẩn đều cuốn trôi hết.”
Tỏa Tâm thật không ngờ có ngày lại nghe chính Vương Đình Mặc nói mấy lời an ủi tinh tế đến dường ấy, quả nhiên khiến người ta vô cùng xúc động.
Cô nhìn hắn lần nữa, mỉm cười gật đầu, chỉ cần người đàn ông quyền thế này ở bên cạnh thì cô sẽ vững vàng tin tưởng! Sau đó cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-chi-ga-cho-vuong-tong-tuyet-tinh/2874811/chuong-64.html