Triệu Tỏa Tâm ngồi yên lặng, chốc chốc cầm tách cafe lên uống, tia nhìn vẫn chưa thể hướng thẳng vào người đối diện. Là, Cao Việt Bân!
Sau buổi chiều hôm đó khoảng một ngày, Cao thiếu đến nhà hàng Bánh Bao Nhỏ để gặp Tỏa Tâm.
Cả hai cùng ngồi vào chiếc bàn trong góc, tránh để bị ảnh hưởng bởi các vị khách khác. Không thể im lặng mãi, sau cùng Cao thiếu buộc phải lên tiếng trước:
“Tôi biết cô khó lòng tha thứ cho hành động xấu xa đê tiện của tôi lần ấy nhưng tôi vẫn phải nói lời xin lỗi bằng sự thực tâm nhất.”
Bấy giờ mới lấy lại dáng vẻ bình thường để nhìn trực diện Việt Bân, nhờ vậy Tỏa Tâm thấy rõ gương mặt bảnh bao kia bị sưng vù, gò má hơi bầm tím. Thiết nghĩ đây là hậu quả từ mấy cú đánh dữ dội của Vương tổng!
Thú thật, cô trông anh chàng khá thê thảm, cộng thêm ánh mắt ân hận nữa.
“Tôi từng hết mực tin tưởng anh, xem anh như bạn bè thân thiết nhất, chưa bao giờ tôi nghĩ anh sẽ làm hại mình.”
“Phải, chính tôi đã phá hỏng đi mối quan hệ giữa chúng ta, đập vỡ lòng tin từ cô! Cô có thể căm ghét tôi mãi mãi, chỉ mong cô hãy tin rằng tôi tuyệt đối chưa làm gì vượt giới hạn với cô hết!”
Trước lời khẳng định chắc chắn đó, lòng Tỏa Tâm đã hoàn toàn yên tâm.
“Nếu anh còn không dừng lại thì vĩnh viễn về sau tôi sẽ không tha thứ cho anh!”
“Tôi biết... Bởi vì tôi đã từng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-chi-ga-cho-vuong-tong-tuyet-tinh/2874809/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.