🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Bà căm giận chỉ tay về hướng cô. Hít lấy một hơi đầy mùi thuốc súng đạn. Sau đấy cộc cằn quát một tràng.



"Con nhỏ hỗn láo đấy không có ở đây, nó bỏ đi lâu rồi. Còn đi đâu thì tao đếch biết? Hết rồi, Cút đi! Đừng để tao nhìn thấy mấy bản mặt ứa gan của tụi bây lần nào nữa. Một lũ mất dạy!"



Mắng xong bà ta xoay người ầm ầm trở vào trong nhà. Ngay cả cổng cũng chặn kín lại.



Người đi rồi, không gian lại trở về trạng thái tĩnh lặng u tối vốn có của nó.



Hiển Thi không nói gì, nhìn cánh cửa đã đóng chặt lại một lần nữa cảm giác thất vọng dâng tràn trong lòng cô.



Cô lặng lẽ bước ra khỏi con hẽm. Triền Duy lại lững thững bám theo sau nhưng cô nàng cũng chẳng nói gì.



Cậu nhìn thấy rõ một nỗi buồn khó tả ánh lên trong đôi mắt tinh khiết của HiểnThi. Tuy có nhiều thắc mắc muốn hỏi nhưng cậu lại chọn cách yên lặng tránh việc làm phiền đến cô lúc này.



"Hải Hoa ư?"



"Cậu từng nghe cái tên này lần nào chưa nhỉ? Cảm giác có chút xíu quen quen nhưng lại chẳng nhớ?"



"Tại sao cô ta muốn tìm người này nhỉ?"



Nhịn nhịn nhịn rồi lại nhịn, cuối cùng nhịn méo nổi nữa mới ngập ngừng lên tiếng hỏi.



"Người tên Hải Hoa có quan hệ gì với cô vậy?"



Giọng Hiển Thi chững lại, rồi quay sang nhìn Triền Duy.



"Cậu không nhớ Hải Hoa?"



Triền Duy chớp mắt không ngờ cô nàng lại hỏi ngược lại mình nên ngớ

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-cau-vong-ben-em/2653600/chuong-37.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.