Hai người đàn ông bên ngoài phòng khách đang hờ hững uống trà thì đột nhiên nghe một tiếng "chát!" Văng vẳng vang lên nên kinh ngạc vô cùng.
Âm thanh này từ trong phòng Triền Duy phát ra.
Thường Đảng lập tức bỏ cốc xuống cắm đầu cắm cổ chạy về hướng phát ra tiếng "chan chát!"
Người đàn ông cũng khó hiểu lon ton chạy theo.
Hai người vừa chạy đến cửa thì chững lại hãi hùng. Vì hình ảnh đầu tiên ầm ập vào mắt là gương mặt trắng nõn đang phẫn uất của Triền Duy hằn lên dấu của một bàn tay đỏ ửng rất rõ ràng.
Còn thủ phạm gây ra dấu tay đỏ ấy đang mở tròn mắt sửng sốt ra vẻ ta đây vô tội.
Cô không ngờ vì trong lúc tức giận quá độ không kiềm chế được mà thẳng tay tát vào mặt thằng bé mất tiêu rồi.
Còn dùng sức rất mạnh nữa chớ.
Triền Duy đưa tay lên chạm nhẹ vào má mình, nơi vừa bị tát từ nóng chuyển sang tê rát rồi nhức nhói.
Cảm giác đau đớn từ nơi gò má giống như tâm trạng bập bùng cao thấp của cậu lúc này vậy.
Thường Đảng vừa thấy đã biết có chuyện gì vừa xảy ra, mắt anh đỏ lên giận dữ bước nhanh đến.
Anh kéo Triền Duy lại về phía mình, phẫn nộ nhìn chị mình, giọng cũng chả còn vẻ nhẫn nhục cái đếch gì nữa.
"Chị làm gì vậy? Chị lấy tư cách gì để đánh thằng bé?"
"Chị là mẹ thằng bé! Em lấy tư cách gì để xen vào chuyện này?"
Thường Đảng tức giận đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-cau-vong-ben-em/2653586/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.