Một khoảng không gian trắng xóa dần hiện ra.
"Hiển Thi, tranh con vẽ mẹ đẹp quá!"
"Con của mẹ giỏi quá đi!"
Hiển Thi bé bỏng vui sướng đến cười tít cả mắt.
"Mẹ ơi, con muốn đưa tranh cho ba xem."
Hiển Thi dắt tay mẹ lon ton hồ hởi chạy vào phòng khách. Người cha vui tính thường ngày vẫn ngồi xem thời sự trên ti vi, quay lưng lại với hai người.
Hiển Thi phấn khích chạy đến ôm lấy cổ cha cười vui sướng.
"Cha ơi, xem tranh con vẽ mẹ này."
Nhưng khi người cha quay mặt lại, đấy lại là gương mặt hiền dịu của người mẹ quen thuộc, giống hệt người đang đứng sau lưng cậu. Hiển Thi giật mình lùi lại vài bước vội nhìn ra sau.
Đằng sau vẫn là gương mặt niềm nở hài hòa của người mẹ quý mến.
Nhưng đằng trước vẫn là mẹ.
Tại sao lại đột nhiên có hai người mẹ?
"Mẹ!"
Hiển Thi hốt hoảng nhìn hai người phụ nữ quen thuộc giống hệt nhau như đúc.
"Hiển Thi.."
Đột ngột trong tranh cô cầm phát ra thanh âm lạ vừa quen thuộc nhưng cũng vừa kinh dị.
Hiển Thi sợ hãi nhìn vào bức tranh, chân dung của người mẹ trong tranh đã chằng còn, thay vào đấy bức tranh chỉ còn nhuộm màu đỏ của máu tươi.
"Aaaaaaaa!"
Cô hét lên một tiếng hét thất kinh, vội ném bức tranh đi.
Hãi hùng ngồi sụp xuống.
"Mẹ ơi con sợ quá!"
Người mẹ đằng trước lo lắng chạy đến ôm chặt Hiển Thi vào lòng.
"Hiển Thi mẹ ở đây,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-cau-vong-ben-em/2653560/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.