Kể từ sau lần bị anh giáo nhà tôi nhắc nhở, cậu Hưng nào đó đã né tôi như né tà, hơn cả hồi trước kia tôi né cậu ta nữa. Đám bạn không khỏi nghi hoặc, liền hỏi tôi đã: 'Phép thuật Winx, Enchantix!' kiểu gì? Mà khiến cho cậu bạn 'hot boy' có ý chí đi đập chậu bông của người ta mãnh liệt, giờ mỗi khi trông thấy tôi lại tự giác ngoảnh mặt bỏ đi như thế kia? Thiệt sự là tôi có làm gì đâu, nếu muốn biết thì đi tìm 'bình giấm chúa' nhà tôi mà hỏi kia kìa.
Kết thúc môn giáo dục cuộc phòng với điểm số đủ để được xếp hạng A. Nghỉ ở nhà dài mỏ được 2 tuần lễ cũng là lúc tôi bước sang năm 2 Đại Học. Công nhận, thời gian tua nhanh như 'chó chạy ngoài đồng'. Mới ngày nào còn bỡ ngỡ với tất cả mọi thứ ở cái đất Sài Gòn, vốn phải chen chúc nhau mà sống này. Thế mà hiện giờ tôi đã sinh sống ở nơi đây được 1 năm rồi. Vẫn nhớ như in cái ngày đầu tiên đặt chân lên đây, cũng là ngày đầu tiên tôi gặp lão chồng già của mình trong cái thang máy ấy. Ngày đó, lão xuất hiện trước tôi với vẻ ngoài cứng ngắc như băng, hành động lại hùng hùng hổ hổ y như đại ca giang hồ máu lạnh vậy. Khiến tôi sợ hãi chạy muốn xúc cái quần cả mấy chập. Mắc cười, vẫn nhớ lúc ấy tôi đã tự nói với lòng mình rằng, ai mà làm vợ lão, chắc tối ngày sẽ bị lão làm cho tụt 'mood' vì cái sự lạnh lẽo này. Ấy thế mà, con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-a-sao-lai-doi-lam-chong-em/421693/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.