...“Phước đức không phải tự nhiên mà có, cũng không phải thần thánh ban cho, mà do tự tay chúng ta gieo trồng và chăm sóc.”(Sưu tầm)...
Mỗi người trong chúng ta, ai ai cũng toả ra 1 điện từ trường, hay còn gọi là trường khí. Một đứa trẻ may mắn sinh ra trong 1 gia đình có cha mẹ đầy đủ, được yêu thương chăm sóc hết mực, được nuôi dạy cách đúng đắn lẫn hưởng 1 nền giáo dục tốt nhất, được cha mẹ luôn ủng hộ những ước mơ và chỉ bảo những điều tốt lành. Đứa trẻ ấy sẽ toả ra nguồn năng lượng tích cực vây quanh mình. Khi lớn lên và trưởng thành sẽ có bản lĩnh và sự tự tin với những chuyện mà mình muốn làm. Và nếu đứa trẻ ấy lại có thêm phúc khí, bằng cách tu tâm rèn luyện để có 1 trái tim nhân đạo, luôn biết trao yêu thương và giúp đỡ những người khốn khó và cần sự giúp đỡ. Tất cả sẽ tạo nên 1 con người mạnh mẽ có tinh thần kiên cố, tài đức vẹn toàn và dám dũng cảm đương đầu với những khó khăn thử thách. Và nhất là có thể kháng được những năng lượng xấu bằng ý chí kiên cường vững mạnh của mình. Người tôi đang muốn nói đến, đó chính là anh giáo của tôi.
Thật ra cũng giống như tôi, thầy cũng bị những năng lượng xấu bao vây và cám dỗ mình ấy chứ. Nó cũng xuất hiện trong giấc mơ và dụ dỗ thầy sa ngã, nếu thầy nương theo là bị trúng bùa và tâm lý cũng bị ảnh hưởng theo tôi luôn rồi. Nhưng thật may, trường khí của thầy quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-a-sao-lai-doi-lam-chong-em/421650/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.