Sáng hôm sau, tôi ăn mặc gọn gàng đẹp đẽ để cùng thầy lên phường đăng ký kết hôn như đã hứa. Thấy tôi dậy sớm chuẩn bị, thầy đi tập thể dục về, vừa cầm chai nước mở nắp chuẩn bị đưa lên miệng uống, vừa lên tiếng hỏi tôi bằng giọng không mấy nghiêm túc:
- Sao bữa nay em dậy sớm vậy? Nôn làm vợ anh đến vậy sao?
Cụt mất cả hứng luôn, tối qua chính ổng là người dồn nén tôi đến cùng để đi đến quyết định này. Mà sáng ra giở giọng làm giá nghe muốn sôi máu dễ sợ luôn. Nhìn thầy bằng đôi mắt không mấy thiện cảm, tôi chua ngoa đáp trả:
- Em sợ tóc anh bạc nhanh nên phải tranh thủ lẹ làng chứ.
Anh giáo phì cười, đặt chai nước lên bàn và bước đến tôi đang chuẩn bị tập vở vào balo. Vì tôi định bụng lên Uỷ Ban với thầy xong sẽ lên trường để tiếp tục việc học. Đang cuối kỳ rồi nên nhiều môn đang dí tôi lắm.
Từ phía sau lưng, anh giáo ôm lấy tôi rồi cúi đầu hôn lên vai tôi 1 cái. Lúc này, thầy mới thật sự nghiêm túc:
- Em cứ lên trường tập trung học đi, đừng vì chuyện này mà xao nhãng. Anh đã cho người lên Đà Lạt quê em, để xin giấy xác nhận tình trạng hôn nhân của em ở trên đó rồi. Mọi thủ tục cứ để anh lo, đến ngày giờ thì em chỉ có việc đi theo ký giấy thôi.
Hoá ra là như vậy, ái chà, anh giáo già công nhận có tinh thần thượng tôn pháp luật ghê gớm nhỉ? Thở phì phào vì may quá, tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-a-sao-lai-doi-lam-chong-em/421642/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.