Chắc có lẽ anh giáo đang chọc ghẹo tôi cho vui để bớt căng thẳng đây mà. Nhưng mà đùa kiểu này, tôi thấy sợ hơn là thấy vui đó. Nên khi nghe thầy dứt khoát nói như thế, tôi bèn gãi đầu và cười giả lả:
- Anh đừng có giỡn nữa mà, em còn nhỏ xíu thế này mà đăng kí kết hôn cái gì chứ?
Thế nhưng thầy đã từng nói, ổng không thích nói đùa, 1 khi nói là sẽ làm mà.
- Nhìn mặt tôi, em thấy có giống là đang giỡn chơi với em không?
Chết thật đấy! Cũng tại tôi ngu si, tự nhiên đi móc cái chuyện này ra làm chi, để giờ ổng cho tôi đi ký án tù chung thân luôn rồi kìa.
- Thôi, anh muốn gọi em sao cũng được hết á, coi như em chưa nói gì hết nha anh. Anh cứ tập trung lái xe đi ha.
Tôi xạo sự tìm cách lảng tránh vấn đề này, không muốn cùng thầy bàn sâu thêm nữa. Nhưng dễ gì, nước đang đục thì thầy phải thừa cơ hội thả câu chứ, chần chờ đến bao giờ? Nên ổng 'trap' tôi luôn:
- Em nói như thế, là từ giờ em chấp nhận việc tôi gọi em là vợ luôn có đúng không? Vậy thì tôi sẽ để cho pháp luật bảo hộ danh xưng này của em cho đến khi tôi chết.
Ủa đâu ra vậy? Ủa vụ gì vậy trời? Ổng tự biên tự diễn luôn kìa mẹ ơi. Nghe thầy nói xong tôi khiếp vía vội trớ lại liền:
- Không phải mà, ý em không phải vậy?
- Chứ ý em là sao?
Không phải là tôi từ chối thầy, bộ ổng không thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-a-sao-lai-doi-lam-chong-em/421641/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.