Nghe ông thầy ngang trái quăng cho câu cuối 'trên đời này có mình em..mình em...mình em dụ tôi thôi'. Máu trong người tôi muốn sôi lên, mặc dù tôi đang gặp chuyện đau buồn. Mắt sáng quắc, tôi liền quay sang ổng đang ôm lấy cẳng giò của mình mà đầy oán giận:
- Em mà thèm dụ thầy á? Em là con ốc mới bay lớn, vừa lú mặt ra khỏi bùn đất là đã bị thầy hốt đi rồi.
Anh giáo nghe xong, bỗng híp mắt quay sang dòm tôi mà cái mặt ổng chằm dằm:
- Thế giờ có thích tôi hốt không? Hay thích thằng nào hốt?
Tôi chuẩn bị lên dây cót, phen này tôi chọc ổng 1 cú cho đã cái nư rồi vọt lẹ đi mới được:
- Tất nhiên là em thích mấy anh trai trẻ cơ, ai kêu thầy già quá làm chi!!!
Và thế là nhanh như cắt, tôi rút chân mình lại rồi chạy ù té bán sống bán chết về phòng ngủ dành cho khách, nơi ban nãy tôi nằm ngủ chung với mẹ rồi khoá nhanh cửa lại, không kịp coi phản ứng của thầy trông ra sao. Há há, công nhận lợi gan dễ sợ!!!
Phủi tay đầy kiêu hãnh, tôi chuẩn bị leo lên giường ngủ vì cũng đã thấm mệt, và lúc này trời cũng đã gần 3 giờ sáng rồi. Yên tâm nghĩ mình đã khoá cửa phòng cẩn thận, và cũng không thấy anh giáo manh động hay có ý định đuổi theo tôi - cái con ốc tiêu láo toét, bữa nay dám bát nháo, ăn nói nghịch ý Trời và có dấu hiệu muốn tạo phản. E hèm! Có bao giờ ổng bị tôi làm cho tức trào máu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-a-sao-lai-doi-lam-chong-em/421624/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.