Anh đứng đó một lát rồi trở về phòng. Về phòng anh lấy điện thoại ra điện cho ba của Vân Anh.
......
Tùng : thầy nghe, có chuyện gì ko Hải?
Hải : em gọi cho thầy chỉ muốn hỏi vài điều, mọi chuyện của Vân Anh chắc thầy đã biết rõ rồi hết ạ
Tùng : đúng vậy, con bé càng ngày càng quá quắt chẳng còn biết cái gì là lẽ phải nữa mà tại sao em lại ko nói cho thầy biết?
Hải : em chính là ko muốn thấy thầy như bây giờ, tức giận rồi lại lo lắng cho Vân Anh quá nhiều rồi ảnh hưởng đến sức khỏe.
Tùng : nhưng lần này con bé đúng là đã phạm lỗi lớn phải răn dạy con bé thật nghiêm khắc mới đc.
Hải : em biết là thầy lo cho Vân Anh nhưng ko có ai là ko phạm sai lầm cả hồi đó chẳng phải em cũng như vậy sao? Thầy cũng đừng quá tức giận.
Tùng : nhưng ko lẽ mỗi lần nó phạm lỗi thì lại dễ dàng bỏ qua như vậy sao? Như vậy à hại nó đó Hải à.
Hải : em đã mắng, đã phạt em ấy rồi \(nói đỡ cho Vân Anh \),thầy cũng đã giáo huấn em ấy rồi. Thầy ko biết đâu, lúc nãy Vân Anh nghe thầy nói sẽ cho em ấy nghĩ học em ấy thật sự rất sợ rồi còn khóc rất nhiều.
Tùng : vậy là con bé đã kể hết cho em nghe rồi à?
Hải : vâng đúng vậy, nên em mong là thầy có thể bỏ qua cho em ấy lần này, dù gì thì em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-a-em-yeu-anh/3142756/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.