Hải ở lại công ty giải quyết một số văn kiện quan trọng. Một lát sau, anh nhìn chiếc đồng hồ trên tay mình thì thấy cũng đã 6h hơn rồi nên cũng chuẩn bị về nhà. Bỗng tự nhiên anh nhớ lại việc đã xảy ra với V.Anh thì anh lại chẳng muốn về chút nào. Anh ngồi tựa xuống ghế, lấy tay xoa xoa hai bên thái dương... Đột nhiên anh nhận đc một tin nhắn từ cô.
" Thầy có thể về nhà ăn cơm với em được không? ???? "
" Em cứ ăn đi ko cần đợi tôi"
" Thầy đừng giận mà, em biết sai rồi thầy muốn phạt sao cũng được nhưng thầy đừng bỏ mặc em mà... sad..???"
Mặc dù buồn cười , thật sự bây giờ anh rất ôm chặt cô vào lòng mà bày tỏ yêu thương nhưng anh vẫn dằn lòng lại. Vân Anh hôm nay bắt đầu biết để ý sợ mình giận , sợ mình không quan tâm cô ấy nữa rồi cơ đấy. Lòng bị ngọt ngào lấp đầy, nhưng vẫn không quên công tư phân minh.
Anh ko trả lời tin nhắn của cô nhưng lại sắp xếp đồ đạc rồi ra về.
..............
Về tới nhà......
Vừa thấy anh về cô lập tức chạy ra chào hỏi nhưng anh vẫn làm ngơ. Mặc dù anh rất muốn nói chuyện với cô nhưng sự tức giận nó đã lấn át cả tâm trí anh. Anh ko nói gì lẳng lặng bỏ lên phòng. Một lát sau, sau khi đã tắm xong anh bước xuống nhà thì thấy cô đang ngồi trong bàn ăn, mặt buồn tủi, hai tay chống cằm, đôi mắt lại lân lân nước, trên bàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thay-a-em-yeu-anh/3142754/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.