Tô Thanh Mai nghe thế thì lo lắng nói: “Cha con phong Triệu Hiểu Phù làmQuý phi, Lâm Thanh Hà là Hiền phi, chưa lập hoàng hậu, cũng chưa lậpthái tử. Phong hai con trai của Anh Hồng Tụ là Đoan vương và An vương,con gái là Giai Lan công chúa. Anh Hồng Tụ còn lớn hơn mẹ mấy tuổi, dung mạo bình thường mà có thể khiến cha con không vứt bỏ bà ta, còn sinh ba đứa con với bà ta thì chứng tỏ đó là một người phụ nữ không đơn giản.Bọn họ người đông thế mạnh, chúng ta người ít thế yếu, sao đấu lại đượcvới bọn họ.”
Vân Phỉ nói: Mẹ, người không đáng ta, ta không đáng người, nhưng nếu có ai đó dám đến ức hiếp thì chúng ta quyết không thểmặc cho họ xâu xé. Anh Hồng Tụ nhìn có vẻ người đông thế mạnh nhưng thật ra cũng không đáng sợ, bởi vì cha không lập bà ta làm hoàng hậu, cũngkhông lập Vân Thừa Cương làm thái tử.”
Lòng Tô Thanh Mai đau như dao cắt, nàng ta cười khổ: “Ta là thê tử cưới hỏi đàng hoàng, là phunhân nguyên phối của cha con nhưng bây giờ người đàn bà đó lại giống như chính thê, ta lại thành tiểu thiếp, địa vị còn dưới cả bà ta. Lúc chacon phái người đến Kinh Châu đón ta và A Tông, ta không hề biết sự tồntại của Anh Hồng Tụ, nếu không ta tuyệt đối không đến đây để chịu nhụcthế này. Nhìn tình hình này thì có thể cha con định phong bà ta làmhoàng hậu, nếu bắt mẹ ngày ngày đi thỉnh an hành lễ với bà ta thì mẹ thà chết còn hơn.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thau-tron-gio-xuan/3027154/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.