Từ xa, thấy mấy người khả nghi theo lời Nam Môn Hạo Nhiên rẽ vào một ngõ nhỏ, Long Ngự Thiên không phút lưỡng lự, mang Lý Lạc Hành thi triển khinh công theo sau.
Lý Lạc Hành bị “vác bay” rất khổ sở, vốn định ngăn cản, nhưng khổ nỗi vừa bị nhấc lên khỏi mặt đất, miệng hé mở, lục phủ ngũ tạng dường như liền theo sau muốn nôn ra!! Hắn chỉ có thể hổn hển thở dốc, không thể nói ra tiếng nào…
Đến nội viện, mấy tên kia đều biến mất, Long Ngự Thiên thản nhiên mang Lý Lạc Hành đang trong tình trạng khốn khổ đuổi theo!!
Chờ Long Ngự Thiên nhẹ nhàng đáp xuống vườn cây sau viện, Lý Lạc Hành bất chấp bản thân thở còn chẳng ra hơi, vội vàng hạ giọng: “Thiên nhi! Ngươi thế nào lại hành sự lỗ mãng?! Đây là địch doanh a! Không thể tùy tiện tiến nhập!!”
Long Ngự Thiên vừa quan sát động tĩnh trong phòng, vừa khoát khoát tay, ung dung trả lời người đang tuyệt khí kia: “Biết a. Dù gì cũng phải thâm nhập, sớm hay muộn có khác gì nhau?”
“Ngươi—!! Tôn Tử binh pháp, Tôn Tân binh pháp, ngươi ngươi chưa từng đọc qua sao?” Lý Lạc Hành thu giọng, thầm nói.
“Tôn Tử? Tôn Tân? Các tùng thư(1) đó thì sao? Lại còn kính phục ư? Sao ta phải làm điều đó?!”Long Ngự Thiên quay đầu, ngây thơ hỏi. Lý Lạc Hành ngửa mặt lên trời thở dài một tiếng. Sớm muộn gì hắn cũng sẽ bị vẻ mặt vô tội của yêu tinh này hại cho tức chết!!
Long Ngự Thiên thấy hắn không phản bác, liền coi như mình đúng, lập tức tập trung chú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thau-long-hoan-phung/2687444/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.