Cổ Tự Đạo tức giận xong rồi đến ca thán, hướng Trần Kiên phất tay:
-Trên người của ngươi có thương tích, đi xuống trước hảo hảo điều dưỡng đi.
Trần Kiên lúc này đã nhanh đứng không yên, chỉ dựa vào nghị lực tại đau đớn chèo chống lấy, nghe được lão nói như được đại xá:
-Đa tạ lão gia.
Cổ Tự Đạo gật đầu, chờ hạ nhân đóng kỹ cửa, lão mới nói ra:
- Cô cô của ngươi bởi vì chuyện trong hậu cung do ngươi gây ra, hôm nay đã bị đày vào lãnh cung rồi.
-A…
Tống Thanh Thư giật mình nói, kỳ thật cùng dự đoán trước của hắn cũng không sai biệt lắm.
-A …a… cái gì a, nếu không phải ngươi là nhi tử độc nhất của ta, ta thật muốn đánh chết ngươi rồi…
Cổ Tự Đạo thường ngày tuyệt sẽ không thất thố như thế, thật sự là sự tình hôm nay làm cho lão bị sứt đầu mẻ trán.
-Đây cũng đả là kết quả tốt nhất rồi, nếu nàng là phi tử bình thường, thì hoàng thượng đã ban thưởng cho nàng dải lụa trắng tự sát chết rồi.
Tức giận mắng vài tiếng, Cổ Tự Đạo tâm tình dần dần bình phục xuống, dừng ở Tống Thanh Thư,
- Về phần của ngươi..
-Con làm sao vậy ?
Tống Thanh Thư nhìn thấy đối phương thần sắc ngưng trọng, chẳng lẽ sự tình đã phát triển ngoài ý liệu của mình rồi..
-Ta vận dụng tất cả quan hệ muốn bảo trụ cho ngươi, nhưng lần này ngươi đã phạm vào sai lầm lớn,
Nói qua nói lại, Cổ Tự Đạo lại muốn mắng hắn, bất quá nghĩ lại là có người từ sau lưng giở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thau-huong-cao-thu-cai-bien/423330/chuong-1194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.