Hì...từ hôm nay, khi nào tôi viết xong thì sẽ up, cứ xen kẽ chuyện này và ĐNC mà không báo ngày trước, để tránh áp lực không cần thiết cho tôi, nhiều khi dự định đến ngày đó là up nhưng vẫn viết chưa xong, trong khi anh em ra vào chờ đợi làm tôi cũng ngại, vì viết loại chuyện này mà có áp lực như chạy target thì không thể nào hay được, đồng thời công việc của tôi cũng hơi bận rộn hơn trước rồi nhé...Thanks.Xem trước vài chương, khuya mai có tiếp nhé..CHƯƠNG 1170: ĂN MIẾNG TRẢ MIẾNG ( tt )
Nghe nhắc đến phu nhân của mình, Vạn Sĩ Khuê bỗng nhiên quay đầu lại, nhìn không chuyển mắt chằm chằm vào cửa ra vào.
“ Két…”
Cửa phòng mở ra, một thiếu phụ đang trổ hoa tràn, khuôn mặt tràn đầy bi thương đi đến.
-Phu nhân….. ngươi còn sống?
Vạn Sĩ Khuê vẻ mặt không thể tin được.
-Ta không chết, có phải hay ngươi rất thất vọng?
Thích Phương lau nước mắt trên mặt, cắn môi nói ra.
Lam Phượng Hoàng kinh ngạc nhìn thiếu phụ lê hoa đái vũ trước mắt, lại như có điều suy nghĩ nhìn qua Tống Thanh Thư…
Vạn Sĩ Khuê biến sắc, cuối cùng cố mỉm cười:
-Phu nhân nói cái gì vậy, ngươi bình yên vô sự, thì ta so với ai khác càng cao hứng hơn nhiều..
-Ngươi vẫn còn muốn gạt ta sao?
Thích Phương buồn bả nói ra,
-Đào Hồng đã đem tất cả mọi chuyện nói ra, ngươi vì muốn lấy người khác cao sang hơn làm thể tử, nên mưu sát hết thê tử, thật sự là hèn hạ vô sỉ!
Vạn Sĩ Khuê da mặt một hồi run
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thau-huong-cao-thu-cai-bien/423313/chuong-1177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.