🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Tống Thanh Thư đầu lưỡi liếm láp hướng xuống cái bụng ngọc bằng phẳng, tiếp theo miệng tại nơi gò mu chỗ cỏ thơm Đông Phương Mộ Tuyết giương oai, đầu lưỡi thậm chí đối với cỏ thơm một hồi cuồng liếm, làm Đông Phương Mộ Tuyết cảm thấy hưng phấn không hiểu từ đâu lại đến, làm nàng hơi tách ra cặp đùi ngọc, cái âm hộ kia phồng tròn đẹp đẽ nâng lên cao, như muốn đầu lưỡi Tống Thanh Thư có thể dọc theo cỏ thơm tiếp tục hướng xuống phía dưới.

– Um… ngươi thật xấu ah…

Đông Phương Mộ Tuyết vô thức phát ra thanh âm say mê, trong âm động đã bắt đầu tràn đầy dịch nhờn ướt át. Tống Thanh Thư cởi ra cái tiểu nội khố tơ lụa của nàng, dọc theo bên hông của nàng rớt xuống lập tức Tống Thanh Thư đem tiểu nội khố của nàng ném trên mặt đất, thân thể dương chi bạch ngọc trong suốt long lanh của Đông Phương Mộ Tuyết lập tức không còn mảnh vải che thân…

Lúc này cái hoa viên thần bí âm hộ của Đông Phương Mộ Tuyết đã bộc lộ hoàn toàn ra ngoài, chỉ thấy cỏ thơm đen nhánh quăn xoắn đâu vào đấy xếp đặt tề chỉnh tại trên ngọn đồi nhỏ, một viên ngọc trai âm hạch treo cao bóng loáng nhô đầu tại gần trên đỉnh khe rãnh, thập phần mê người, chỗ cửa miệng âm động thần bí kia đỏ bừng kiều diễm, hình dạng màu mỡ cùng ánh sáng lập loè của những giọt sương sớm lại tựa hồ là đòi hỏi hãy đến vu sơn mây mưa, làm cho người suy nghĩ xa xăm, khấu nhân tâm huyền…

Tống Thanh Thư cuối cùng ngừng lại ở trước cái hợp cốc mê người kia, rồi nhẹ nhàng liếm hôn lên, chỗ đó chính là chỗ tư mật thần thánh, nơi đó chịu nổi Tống Thanh Thư khiêu khích?

Đông Phương Mộ Tuyết lập tức kiều thở hổn hển…

– Um…

Lúc này miệng Tống Thanh Thư đã phong bế đào nguyên Đông Phương Mộ Tuyết, đầu lưỡi lướt lên hai mép nhỏ tốt tươi non mềm tới, hàm răng tìm đến nụ hoa âm hạch cắn nhay nhẹ, trên vị trí mẫn cảm của sinh ra chấn động tê dại, tựa như thiểm điện một cỗ tiếp theo một cỗ truyền khắp mỗi khắp ngõ ngách toàn thân, bên trong u cốc âm dịch dần dần chảy ra…

Đông Phương Mộ Tuyết đã bị dục tính làm cho mê say, giãy giụa mông ngọc, phối hợp với đầu lưỡi Tống Thanh Thư vuốt ve bú liếm, hắn thay phiên đối với hai mép nhỏ âm hộ liếm mút, động tác cẩn thận, thuần thục phục thị lấy khe rãnh của nàng…

– Um… không được… ui…

Đột nhiên Tống Thanh Thư môi ngậm lấy âm hạch sung huyết của Đông Phương Mộ Tuyết, dẫn tới nàng càng rên rỉ kêu lên, cửa miệng âm động lập tức âm dịch trào chảy nhỏ giọt ra, lại bị Tống Thanh Thư liếm hút toàn bộ vào trong miệng, Đông Phương Mộ Tuyết đè nén không được thở gấp, cái mông đầy đặn càng không ngừng cao thấp đong đưa nghênh hợp…

Một bên Lam Phượng Hoàng thấy được mặt đỏ tới mang tai, đồng thời trong lòng khiếp sợ, ngày xưa giáo chủ bễ nghễ thiên hạ, lúc này rõ ràng đang rên xiết nằm ở dưới thân một người nam nhân, da thịt hiện ra sắc hoa hồng biểu hiện nàng đã cực kỳ động tình, không biết vì sao, Lam Phượng Hoàng đột nhiên cảm giác được có chút nỗi buồn vô cớ như bị mất đi cái gì đó, mơ hồ cảm giác giáo chủ mà mình ưa thích có lẽ vĩnh viễn không thể quay về bộ dáng như lúc trước nữa.

Bây giờ Tống Thanh Thư ngăn chận thân thể mượt mà Đông Phương Mộ Tuyết, nhanh chóng đem cây côn thịt cứng rắn đỉnh tiến, vững nàng đỉnh tại trên cái khe rãnh u cốc màu mỡ non mềm bắt đầu không ngừng ma sát lấy trên cái khe rãnh màu mỡ non mềm kia…

Khe rãnh âm hộ cùng côn thịt Tống Thanh Thư không ngừng tiếp xúc, làm Đông Phương Mộ Tuyết tiếp theo có thể cảm nhận được từ chỗ cấm địa sinh ra một loại khoái cảm kỳ diệu, nàng giờ đã miệng đắng lưỡi khô, hô hấp Đông Phương Mộ Tuyết càng thêm dồn dập, bộ ngực sữa của nàng kịch liệt phập phồng, khép lại đôi mắt mê người mắt cùng với đôi môi anh đào khéo léo, yên lặng tiếp nhận dục hỏa trong cơ thể bùng cháy lấy, toàn thân mềm yếu, chỉ có thể tùy ý để cho thân thể cao quý băng cơ thánh khiết của mình bị Tống Thanh Thư chà đạp, nàng nhẹ nhàng hừ phát, kiều thở hổn hển, như là khen ngợi cổ vũ Tống Thanh Thư…

– Họ Tống kia… ngươi còn muốn tới khi nào mới… thật sự bắt đầu đây hả?

Đông Phương Mộ Tuyết rõ ràng cảm thụ được côn thịt Tống Thanh Thư cực đại, nóng bỏng, cứng rắn, làm dục vọng trong cơ thể nàng như cỏ dại theo từ ở chỗ sâu trong thân thể sinh sôi nảy nở…

– Tuyết tỷ đã nóng vội như vậy, đệ đành phải chọn lựa biện pháp hữu hiệu nhất rồi…

Bởi vì côn thịt không ngừng ma sát lấy u cốc dũng đạo Đông Phương Mộ Tuyết, dẫn ra không ít mùi vị của âm dịch xông vào mũi hắn, lúc này quy đầu của hắn tách ra hai mép nhỏ kiều nộn âm hộ Đông Phương Mộ Tuyết, cắm vào bên trong u cốc nàng, lập tức âm dịch trào ra bên ngoài cửa động, cái mùi âm dịch nồng nồng lập tức tràn ngập tại trong lều vải…

Đông Phương Mộ Tuyết cảm thụ được côn thịt Tống Thanh Thư nhồi vào âm động mình tràn ngập phong phú đến tận chỗ sâu, đường hang âm động không tự chủ được lại mạnh mẽ tiết ra âm dịch…

Tống Thanh Thư cúi đầu liền nhìn Đông Phương Mộ Tuyết làm cho người hồn bất phụ thể, chú ý tới Đông Phương Mộ Tuyết hơi nhíu lông mày, Tống Thanh Thư ngừng lại:

– Có phải là có chút đau…

– Bất quá có chút hơi thốn, nhưng so ra với những tổn thương của ta nhận lấy trước đó thì không tính là cái gì, ngươi cứ… tiếp tục là tốt rồi…

Đông Phương Mộ Tuyết hừ một tiếng, thanh âm lộ ra kiều mị rung động…

Nghe lấy nàng nói, Tống Thanh Thư nhớ lại chính sự quan trọng hơn, vội vàng vận dụng Âm Dương Nhị Khí, thay nàng tẩy kinh phạt tủy, Đông Phương Mộ Tuyết cũng triệt để buông ra thân thể, nghênh đón chân khí đối phương tiến vào.

Tống Thanh Thư, một bên côn thịt như đánh giếng đút vào âm động màu mỡ non mềm Đông Phương Mộ Tuyết, một bên đánh giá bên dưới mặt mũi nàng tràn đầy khí tức đậm đặc, cái loại hàm giận, muốn nói lại thôi, thần sắc muốn lớn tiếng rên rỉ rồi cố nén lại, làm cho hắn trong nhất thời nhìn thấy ngây người!

Tống Thanh Thư nín thở ngưng thần thưởng thức Đông Phương Mộ Tuyết như là thiên thượng nhân gian làm sao chịu được, khó gặp biểu lộ kiều dâm, phát ra tự đáy lòng tán thán nói:

– A, Tuyết tỷ… thật đẹp… là đệ đời này gặp qua vưu vật kiều diễm nhất nhân gian…

Nói xong, Tống Thanh Thư nhắc lên đôi chân tuyết trắng nhu nhuận của nàng để trên bả vai của mình, côn thịt và âm động dính sát vào cùng một chỗ, xâm nhập đến tận hoa kính của nàng…

– Um… um…

“Phành phạch… phành phạch…”

Tiếng vang da thịt chạm nhau càng không ngừng vang lên. Đông Phương Mộ Tuyết một câu cũng không nói, chỉ là bên trong âm động ma sát tạo ra từng đợt khoái cảm, làm nàng kìm lòng không được kiều thở hổn hển…

Chốc sau toàn thân Đông Phương Mộ Tuyết bịt kín một tầng mồ hôi mỏng, trên mặt đẹp đã nổi lên từng mảnh đỏ hồng, chỉ thấy đôi mắt Đông Phương Mộ Tuyết ngập nước tràn đầy sắc thái mãnh liệt, cái miệng khêu gợi cắn lấy bàn tay ngọc của mình…

– Um… um… ui…

Tiếng ngâm khẽ đè nén không ngừng theo trong miệng nàng truyền ra, Tống Thanh Thư gặp Đông Phương Mộ Tuyết má phấn đỏ hồng, thần sắc phóng đãng, tiếng thở gấp liên tục, từng làn âm dịch mãnh liệt trào ra, bên trong trơn nhớt cực kỳ, mông của hắn đỉnh động được càng mạnh mẽ, hai mép nhỏ sung huyết của nàng cũng lúc mở lúc đóng…

Đông Phương Mộ Tuyết hai chân bị Tống Thanh Thư dẫn theo gác trên bả vai của hắn, cho bên cái âm hộ của nàng vểnh lên trên, hoa tâm màu mỡ non mềm bị côn thịt như mưa rơi đụng chạm lấy, làm cho nàng sảng khoái đến bay lên, điệu bộ sung sướng của nàng làm cho người khác nhìn thấy cũng là tiêu hồn thực cốt…

Dục hỏa tăng vọt Đông Phương Mộ Tuyết bị cái loại tư thế này cùng với côn thịt tráng kiện của Tống Thanh Thư đút vào, kích thích bờ mông của nàng lại càng không ngừng cao thấp bày biện, như là phối hợp côn thịt Tống Thanh Thư đút vào, hoặc như là muốn thoát khỏi khống chế Tống Thanh Thư, mỗi lần cực đại côn thịt nặng nề đính sâu vào trong u cốc, nàng mặt đỏ mặt càng thêm đỏ, khoái cảm đánh úp về phía toàn thân…

Lúc này hoa tâm Đông Phương Mộ Tuyết mãnh liệt co rút lại co rút, cái mông của nàng lắc lư xoay tròn lấy, còn côn thịt Tống Thanh Thư cũng anh dũng gõ quan, thẳng đảo hoàng long, tại thời điểm trước sau đút vào đều dán chặt lấy âm động nàng, hai người kết hợp ăn khớp, chính giữa một đường nhỏ khe hở cũng không có, cái loại chặt chẽ tiếp xúc này mà nói, là loại khoái hoạt mất hồn không gì sánh kịp, tại trong quá trình đút vào, Tống Thanh Thư tinh tế nhận thức cảm giác thân thể hai người tương giao sinh ra loại tê dại này.

– Ách… ai…

Ngay lập tức sau tiếng rên rỉ của Đông Phương Mộ Tuyết, Tống Thanh Thư cảm nhận được quy đầu bị một tầng non mềm u cốc âm động kẹp chặt, có một cỗ không hiểu hấp lực, co rút lại, mút lấy quy đầu hắn, Tống Thanh Thư giống như vạn mã cùng phi nhún lấy cái mông mình, côn thịt hung ác đâm nhanh như thiểm điện ra sức kéo ra đưa vào…

Đông Phương Mộ Tuyết tính dục tăng vọt, không thể tự nghênh hợp với Tống Thanh Thư đối với nàng một lần so với một lần hung ác đút vào, một đôi nam nữ điên cuồng giao cấu tiến vào trong phấn khởi cao trào, Tống Thanh Thư bắt đầu cảm thấy cũng đã muốn cận kề ranh giới bộc phát rồi, vì vậy đem cơ thể Đông Phương Mộ Tuyết điều chỉnh thành tư thế bình thường, chuẩn bị chạy nước rút để cho nàng đạt tới cao trào, hắn bắt đầu một vòng điên cuồng mới đè ép đút côn thịt vào…

Đông Phương Mộ Tuyết đã là kiều dâm ngọt ngào, tiếng rên rỉ không dứt bên tai:

– AI ui… thật sâu, tốt bổng a… ai ui… a…

Đôi bàn tay Đông Phương Mộ Tuyết bấu chặt lấy cơ bắp trên lưng Tống Thanh Thư, đôi chân quấn lấy bên hông hắn, toàn thân một hồi co rút run rẩy, thân dưới vách thịt non dũng đạo u cốc trơn mềm kẹp chặt lấy cây côn thịt lửa nóng nóng hổi thô to kia, sau một lúc co rút, sau trong âm động Đông Phương Mộ Tuyết âm tinh như nước thủy triều trào chảy ra từng hồi, nàng nghênh đón một lần cao trào.

Tống Thanh Thư lại để cho Đông Phương Mộ Tuyết xụi lơ nằm lì ở trên giường, hắn ngồi dậy quỳ gối giữa hai chân tuyết trắng của nàng, đem cây côn thịt thô tròn gạt mở hai mép nhỏ âm động ướt sũng âm dịch kia, lại một lần nữa cắm vào cái âm động màu mỡ ngập đầy chất lỏng âm tinh, tiếp tục co lại mãnh liệt hung ác đẩy sâu xuống…

Lúc này Đông Phương Mộ Tuyết hai mắt mê mang nửa khép nửa mở, hai gò má đỏ ửng như lửa, lại bị côn thịt tại bên trong dũng đạo u cốc trong điên cuồng nặng nề ra vào làm thở dốc liên tục, dần dần Đông Phương Mộ Tuyết lại phối hợp với Tống Thanh Thư bắt đầu hơi vểnh cái tuyết đồn to tròn hướng lên, đỉnh mông nhô cao lên cửa miệng âm động, đón hùa côn thịt Tống Thanh Thư đút vào.

Tống Thanh Thư biết rõ động tác của Đông Phương Mộ Tuyết như vậy, thì biết nàng ăn tủy biết vị ngon, lại tiếp tục muốn thỏa mãn nữa rồi, vì vậy hắn đút vào bắt đầu càng lúc càng nhanh, càng dùng sức chọc vào âm động nàng, hơn nữa càng chọc vào càng sâu.

– Um… um… ai ui… ui… hỗn đản… a… ui… ngươi… ngươi…

Đông Phương Mộ Tuyết không ngừng rên rỉ, nức nở nghẹn ngào, phối hợp với động tác hắn điên cuồng va chạm, nàng mặt hồng tai đỏ, một đôi mắt đẹp thiêu đốt lên hừng hực dục diễm, càng khơi mào dục hỏa Tống Thanh Thư vô cùng, làm hắn không tự chủ được càng thêm ra sức thẳng tiến, nàng phát ra âm thanh như nói mê, lại giống như khóc nức nở, lại không ngừng giãy giụa cái mông đầy đặn, thần thái lay động vũ mị kiều diễm, thập phần mê người.

Tiếng kiều hừ rên rỉ càng ngày càng dồn dập, tiếp theo hai chân Đông Phương Mộ Tuyết kẹp chặt trên thân Tống Thanh Th, rất nhanh vặn vẹo bờ eo nhỏ nhắn, cùng lúc đó, từ sâu trong u cốc của nàng, da thịt non mềm mại bắt đầu cấp tốc tiếp tục quay một vòng một vòng co rút lại, nàng đã tiến vào cảnh giới vong ngã, Tống Thanh Thư cơ hồ muốn điên cuồng, côn thịt ra vào nàng trong u cốc mỗi một cái đều thật sâu, dùng sức mà cắm xuống, hơn nữa còn tốc hành thẳng tiến chạm xuyên đến hoa tâm…

– Á… ta không được… á… a… a…

Đông Phương Mộ Tuyết thật sự chịu không được Tống Thanh Thư từng lớp một mạnh hơn từng lớp đút vào, đột nhiên nàng rùng mình, thân thể hương diễm mê người cong thành hình vòm, khe mông nhíu lại siết chặt, cửa miệng âm động ra sức ưỡn lên, bên trong u cốc từng đợt co rút run rẩy, từng cỗ âm tinh nóng bỏng đột nhiên lại phun trào ra, lần nữa Đông Phương Mộ Tuyết đạt tới đỉnh phong tình dục, một mảnh ấm áp âm tinh dồn dập đánh sâu vào quy đầu Tống Thanh Thư, tinh quan gõ cửa, hắn gầm một tiếng, quy đầu tại hoa tâm Đông Phương Mộ Tuyết kịch liệt run run, lúc này Tống Thanh Thư lớn tiếng thở dốc, côn thịt ép chặt lấy vào âm động, từng làn tinh dịch nóng hổi mạnh mẽ như núi lửa bộc phát bắn sâu vào tràn ngập hoa tâm nàng, lập tức toàn thân sảng khoái đến cực độ, trong ánh mắt Tống Thanh Thư đột nhiên lóe ra kim quangg, tình dục chi hỏa giống như thủy triều thối lui, trở nên thanh minh một mảnh, tâm niệm của hắn chuyển động, chân khí tinh thuần đến cực điểm như tia chớp đánh úp về phía thân thể của Đông Phương Mộ Tuyết…

Đôi con ngươi mị hoặc như muốn tươm ra mật, thân thể yêu kiều Đông Phương Mộ Tuyết như linh xà y vặn vẹo, trong miệng phát ra tiếng rên rỉ phóng đãng.

– Á… Tống lang… ta… ta… á… a… sảng khoái… muốn chết a…

Đông Phương Mộ Tuyết không tự chủ được phát ra âm thanh yêu kiều, trong mắt đẹp tràn đầy tính dục, thân hình kiều nhuyễn mệt mỏi xụi lơ tại trong ngực kiên cố ấm áp của Tống Thanh Thư, nàng vẫn không ngừng vặn eo đỉnh mông, thân thể đổ mồ hôi đầm đìa…

Trong lều vải một đôi nam nữ liều chết triền miên, cảnh tượng thế này chỉ làm khổ cho Lam Phượng Hoàng, ngay từ đầu nàng còn bảo trì bình thản, về sau khi cây côn thịt tráng kiện của Tống Thanh Thư đỉnh nhập trong cơ thể Đông Phương Mộ Tuyết, lúc Đông Phương Mộ Tuyết lên tiếng rên rỉ mỹ diệu, thì âm dịch Lam Phượng Hoàng cũng bắt đầu tươm ra…

Cũng không biết trải qua bao lâu, Đông Phương Mộ Tuyết đỏ mặt đẩy ra nam nhân trên thân:

– Hoan hỉ thiền pháp quả như thế thần kỳ, thương thế bên trong cơ thể của ta đã tốt rồi.

Tống Thanh Thư phiền muộn:

– Ai… đệ liều mạng hao tổn chân khí chữa thương cho tỷ, nhưng xong rồi thì tỷ qua cầu rút ván quá nhanh đi.

Lúc trước hắn chữa thương cho công chúa A Cửu, hảo tổn gần một nửa nội lực, còn Đông Phương Mộ Tuyết tu vi của nàng chính là cao thủ cao cấp trong giang hồ, tuy chữa thương cho nàng hao phí đại lượng nội lực, nhưng về sau thì chân khí của nàng lại bổ sung ngược trở về, hai người âm dương giao thái nước sữa hòa nhau, vì thế cuối cùng tính ra nội lực của Tống Thanh Thư cũng không có tổn thất bao nhiêu, lại còn trở nên tinh thuần hơn.

“Thật sự là một lò luyện thuốc cực phẩm đỉnh cao a…”

Nhìn qua thân thể Đông Phương Mộ Tuyết hoàn mỹ không tỳ vết, Tống Thanh Thư thầm nghĩ cảm xúc thật lâu, không biết có phải là bởi vì tu vi của nàng đã đến cảnh giới hóa sinh thiên nhân, trong cơ thể của nàng thuần âm chi khí quá nồng đậm không thể tưởng nổi.

Đó có thể nói là thể chất mị cốt tự nhiên, nam nhân dính đến thân thể của nàng sẽ không muốn rời xuống giường, có thể là vì nàng thuần âm chi khí quá nồng, tuy rằng có thể làm cho nam nhân thể nghiệm sung sướng từ trước đến nay chưa từng có, nhưng đồng dạng cũng làm suy nhược thân thể của nam nhân, có không ít nguy hại.

May mắn Tống Thanh Thư có Hoan Hỉ Thiền Pháp kề cận, loại công phu này đối với thuần âm chi khí lại là được bổ sung thật tốt, nếu đổi lại là một nam nhân bình thường, cùng nàng giao hợp chỉ sợ sẽ bị đại bệnh một trận, nếu thường xuyên cùng nàng thân mật, không xuất ra quá ba tháng thì dương khí hao mòn mất hết, sẽ bị tráng niên mất sớm.

Đông Phương Mộ Tuyết kéo qua cái chăn che khuất thân thể, vũ mị cười cười:

– Ta đã bị thương quá lâu, cần phải thừa cơ đem tu vi một lần nữa củng cố lại, bằng không thì sẽ phụ lòng ngươi hôm nay tiêu hao chân khí. Về phần qua cầu rút ván, không phải là ta đã chuẩn bị sẵn Phượng Hoàng cho ngươi rồi sao?

Tống Thanh Thư vô thức liếc nhìn Lam Phượng Hoàng, Lam Phượng Hoàng gấp vội cúi đầu, từ cổ đều tai đều đỏ lên…

– Phượng Hoàng… hảo hảo phục thị trượng phu của ta.

Đông Phương Mộ Tuyết thò tay một trảo liền đem Lam Phượng Hoàng đẩy vào trong ngực Tống Thanh Thư, sau đó đối với hắn nói ra…

– Cứ việc dùng thoải mái đừng khách sáo, nữ nhân của ta, đương nhiên cũng là nữ nhân của ngươi.

Ôm trong ngực thân thể mềm mại Lam Phượng Hoàng, Tống Thanh Thư nghẹn họng nhìn trân trối, sự tình này là cái gì vậy a…

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.