Phương Tú gật đầu nói :
- Được rồi ! Ngoài ra còn điều kiện gì nữa không ?
Vu Trường Thanh đáp :
- Chỉ có vậy thôi.
Lão thở phào một cái nói tiếp :
- Bấy lâu nay Phương Viện chúa đối với lão phu thật đã hậu tình. Nếu Viện Chúa không hạ độc vào mình lão phu thì đoạn thời gian này là một kỷ niệm sâu xa của chúng ta.
Phương Tú cười lạt nói :
- Nếu tiểu đệ không hạ chất độc vào mình Vu huynh thì e rằng toà sơn trang này khó mà lưu được Vu huynh.
Vu Trường Thanh cười mát nói :
- Nếu đối đãi với nhau bằng tấm lòng thành thật chỉ ở một ngày còn hơn chung đụng mười năm giả trá.
Phương Tú khẻ thở dài hỏi :
- Việc đã qua rồi nhắc lại cũng bằng vô ích. Vu huynh còn muốn đưa ra điều kiện gì nữa không ?
Vu Trường Thanh đáp :
- Điều kiện của lão phu đã nói rồi, chỉ còn chờ lời phúc đáp của Viện Chúa.
Phương Tú nhìn thẳng vào mặt Tần Nhi hỏi :
- Ngươi có điều kiện gì không ?
Tần Nhi đáp :
- Viện Chúa khách sáo quá ! Tiểu tỳ dù có điều kiện cũng không dám đưa ra trước mặt Viện Chúa.
Phương Tú gật đầu. Lão lại nhìn Lý Hàn Thu hỏi :
- Còn Lý công tử thì sao ?
Lý Hàn Thu đáp :
- Viện chúa là hung thủ chủ mưu sát hại song thân tại hạ. Tại hạ muốn giết Viện chúa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-tuyet-ma-kiem/2247390/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.