Mấy năm nay nhất thiết các nhu dụng trong trang viện đều do Phương Tú cung cấp thành ra vô hình chung lão có cái quyền đối với mọi người trong nhà này.
Vu Tiểu Kiện là một tay lanh lợi giảo hoạt, nhưng không dám vô lễ với Phương Tú. Gã nhìn hắn đáp :
- Thực tình tiểu nhân không biết.
Phương Tú đột nhiên đưa mắt nhìn Vu Trường Thanh giả chỉ tay nói :
- Vu huynh ! Chúng ta lâu nay chưa gặp nhau.
Lý Hàn Thu khẻ nói :
- Hỏng bét ! Không khéo bị hắn khám phá ra mất.
- Lúc hắn chưa chú ý công tử nên lùi ra, để mặc lão phu đối phó với hắn.
Bỗng nghe Phương Tú hỏi tiếp :
- Vu huynh ! Tại sao Vu huynh lại không lên tiếng ?
Hắn đảo mắt nhìn hai tên nữ tỳ hỏi :
- Các ngươi điểm vào á huyệt của lão rồi phải không ?
Hai ả nữ tỳ đồng thanh đáp :
- Không có đâu.
Phương Tú nói :
- Thế này thì thật là kỳ !
Hắn vừa cất bước tiến về phía Vu Trường Thanh giả, vừa xoa tay nói :
- Các ngươi hãy lui ra !
Hai tên tiểu tỳ đi theo Vi Hoa phu nhân dường như cũng kinh sợ Phương Tú vô cùng. Chúng dạ một tiếng rồi lùi ra một bên.
Phương Tú đứng nghiêm trang chấp tay thi lễ nói :
- Vu huynh ! Tiểu đệ là Phương Tú tham kiến Vu huynh !
Vi Hoa phu nhân có miệng mà không nói được.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/that-tuyet-ma-kiem/2247387/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.